TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1049

Bác Lưu nhắc đến cô con gái liền cười đến không ngậm miệng được,

đang nói đến đoạn vui thì lại rẽ câu chuyện sang hướng khác, mặt ủ mày chau
kể lể: “Vẫn cứ bảo Hà Anh ngoan ngoãn xinh đẹp, thế nên mới bị thần Động
ngắm trúng, cháu nói xem có phải hễ người tốt quá thì lại khổ hay không? Trai
sợ bùa ngải, gái lo thần Động.”

Bác Lưu mở tủ quần áo ra, lục lấy một bộ quần áo người Miêu ướm thử

trên người Lý An Dân. Lý An Dân phát hiện trong tủ quần áo của Thạch Hà
Anh đa phần đều là những bộ đồ sặc sỡ được ghép lại từ vải vụn, pha trộn giữa
bản sắc dân tộc và phong cách thời thượng một cách rất hài hòa, bác Lưu bảo
đây là do Hà Anh tự tay may lấy, Lý An Dân quá đỗi ngạc nhiên, cô gái này
đúng là một nhân tài mà! Bảo sao thần Động lại không thích, đổi người khác
cũng thế thôi, làm gì có ai không yêu cơ chứ? Người đã xinh lại còn khéo tay
có tài cưới được một người vợ như thế, thật chẳng còn mong gì hơn!

Thay bộ trang phục người Miêu vào rồi, Lý An Dân được bác Lưu dắt đến

nhà thôn trưởng, một đám người đang ngồi dưới bóng đại thụ trong sân để
hóng mát, thím Chu vừa thấy bác Lưu đã liền bảo: “A Anh đang ở trong
phòng, A Viêm cũng ở trong ấy chăm nom.”

Vừa mới dứt lời, đã thấy một anh chàng tuổi trẻ hớt hải chạy ra, bác Lưu

tiến lại hỏi: “Làm sao thế?”

Anh ta cuống quýt cả lên, nói: “A Anh lại quậy ầm lên rồi, xách bao gạo

lớn đòi nện con, dì chạy mau qua xem thử.”

Thì ra anh chàng này chính là Tùng Viêm, con trai thôn trưởng, da dẻ

ngăm đen, tướng mạo thật thà chất phác, bộ dạng cũng không đến nỗi nào, mày
rậm mắt to, mặt mũi rất đoan chính, chỉ có điều không để ý lắm đến bề ngoài,
trên quần áo còn đang lâm lem bùn đất, lại đi chân không, vừa nhìn đã biết là
dân miền núi thứ thiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.