TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 106

đuôi sam thật dài.

Cao Hàm kéo Lý An Dân lại nói: “Người này quái dị quá, cậu đừng dính

dáng vào làm gì.”

Riêng Lý An Dân lại cực kỳ để ý lời chú ấy nói, trải qua một lần quỷ ám

này, những gì mà linh hồn, ma quỷ, thần linh… tất tần tật cô đều tin hết. Nếu
người chết vẫn còn linh hồn, vậy việc đầu thai chuyển thế cũng chẳng có gì là
lạ. Chẳng qua là có thể nhanh như vậy sao?

Đi về nhà tìm cố vấn Diệp, ngài cố vấn nói rất có khả năng là như vậy.

Người bị tà khí của oan hồn hại chết không được tính là chết bình thường, nói
cách khác thì Vương Giai và Hoàng Lệ Quyên vốn chưa tới số, mà hiệu suất
của hỏa táng bây giờ quá cao, việc chết đi sống lại trên căn bản là không thể, vì
muốn bồi thường dương thọ nên mới cho hồn phách hai người này đi đầu thai
sớm.

Hóa ra dưới Âm phủ còn có chính sách đầy tính nhân văn đến thế, bất kể

là thật hay là giả, ít ra nó cũng có tác dụng an ủi tâm lý phần nào. Lý An Dân
rất cảm kích những lời quan tâm ân cần như vậy của Diệp Vệ Quân, nợ ơn
nghĩa càng để lâu càng khó trả, không biết đến lúc nào mới có thể thanh toán
hết cho anh đây? Chắc là sau này còn phải ký số dài dài rồi.

***

Diệp Vệ Quân đòi cô bao ăn chẳng qua là trêu Lý An Dân một chút mà

thôi, anh đường đường là đàn ông con trai làm sao có thể đi bắt nạt mấy đồng
cơm của cô em gái sinh viên được. Thế nên bò bít tết đổi thành mì thịt bò, Lý
An Dân có phải bỏ tiền túi ra trả cũng không xót.

Chớ thấy trong đường ngầm âm u ẩm ướt mà xem thường, hàng quán hai

bên nhìn qua vẻ lụp xụp tiêu điều, nhưng nhân tài có nghề thì lại không ít chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.