TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1099

sau đó đưa cho Diệp Vệ Quân, nói: “Đây là rượu vàng giải ngải bổ khí, chỉ cần
uống vào, trong vòng ba ngày, trùng độc bất xâm.”

Diệp Vệ Quân ngẩng đầu uống rượu rồi truyền qua cho Lý An Dân. Điền

Mậu Sinh cõng cái giá mây nặng trịch lên lưng, cắm cành phan dẫn hồn lên sau
cổ Liên Hoa, dùng vải quấn chặt, để cho Diệp Vệ Quân cõng cô ta xuống thang
trước.

Sau khi xuống đất, Điền Mậu Sinh đứng thẳng lên đằng trước, đeo pháp

bảo phòng thân gọi là “Lưu” - một quả ấn đồng vuông vức được tổ tiên truyền
lại, treo cồng lên khuỷu tay trái đang cầm ngang cây đao lễ, chuôi đao móc
chuông Nhiếp hồn, đầu đao buộc đèn lồng giấy, tay phải cầm dùi, gõ vang
cồng, lớn giọng quát một tiếng: “Đi!”

Hai cánh tay của Liên Hoa phắt cái liền đưa ra phía trước, duỗi thẳng, bắt

đầu cất bước tiến tới, đôi chân cùng với thân thể đều thẳng đơ cứng ngắc, đầu
gối không hề cong.

Diệp Vệ Quân và Lý An Dân chiếu theo nam trái nữ phải mà chia ra đứng

sau lưng Liên Hoa, Diệp Vệ Quân gánh theo một gánh hương đèn giấy tiền
vàng bạc, hai lỗ nhỏ ở hai đầu đòn gánh đều được cắm ba nén hương, không
được để tắt, phải liên tục châm thêm hương mới, trên đòn gánh còn treo xác
một con gà trống bọc trong các loại bùa chú.

Lý An Dân bưng tấm bạt phơi ngũ cốc, lá dong cùng túi hành lý, ngang

hông hai người đều dắt theo dao găm làm từ xương bò để phòng thân, tay cầm
hai cây gậy thư, gậy hùng làm bằng tre, bọc một loại da có lông đen dùng để
ngăn cản các sinh vật sống tiếp cận thi thể, dọc đường đi hai người phải nhất
nhất nghe theo chỉ thị của Điền Mậu Sinh, làm nhiều nói ít.

Ba người một xác men theo đường mòn xuống núi, có một số thôn dân

hóng chuyện đã tụ tập ở chân núi từ sớm, muốn xem sự lạ, Điền Mậu Sinh gõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.