TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1129

Có lẽ Mục sư phụ cũng cảm thấy bản thân thật nghiêm khắc quá, bèn đổi

sắc mặt tươi cười vô hại, khách sáo nói với Điền Mậu Sinh: “Cháu biết họ
Điền nhà ông đời đời làm nghề chạy chân, nhưng tâm tư của con gái, đàn ông
con trai như ông hiểu làm sao được? Hơn nữa họ Điền tới đời ông coi như
nghề tổ cũng tuyệt hậu, ông đã không chạm vào thi thể được thì đứng đó nhìn,
cháu làm có chỗ nào sai, ông cứ chỉ bảo là được.”

Điền Mậu Sinh lăn lộn ngoài đời nhiều năm, cũng là tay già đời lão luyện,

vừa nghe mấy lời này đã biết cô gái nhỏ nhắn trước mắt không hề đơn giản,
tức khắc không ra vẻ bề trên nữa, lùi ra một bên, không cam lòng mới lẩm bẩm
một câu: “Đã thi biến rồi, lỡ như xảy ra chuyện gì, thử coi các người làm sao.”

Mục sư phụ vỗ ngực, nhìn Điền Mậu Sinh bằng ánh mắt tự tin mười phần,

kêu Lý An Dân đem bạt trải ra giữa miếu, trên lót thêm vải trắng, đặt quần áo
cùng đồ trang sức bạc mà người Miêu thay lúc nhập liệm bày hết ở bên cạnh
mảnh vải trắng.

“Thay đồ xong là được gặp chú rể rồi.” Mục sư phụ cởi bốn tầng vải quấn

xác lúc phong thi, chỉ chừa lại một lớp áo mỏng màu xanh xám ở trong cùng.

Đúng lúc này, thi thể Liên Hoa bỗng rung lên kịch liệt, nước đen trào ra từ

lỗ mắt của mặt nạ Sắt Bà, chậm rãi chạy dọc xuống theo gò má, nhìn y như hai
vệt nước mắt màu đen.

Điền Mậu Sinh hô to: “Không xong rồi! Sắp thi biến!”

“Nhỏ giọng một chút, người còn chưa bị ông hù chết mà thi thể đã bị ông

dọa cho sống lại rồi đấy.” Mục sư phụ liếc nhìn Điền Mậu Sinh một cái, vỗ
ngực Liên Hoa, lấy khăn tay ra lau chùi cho cô giống như đang săn sóc cho
một đứa trẻ, chẳng hề khách sáo mà sai bảo Điền Mậu Sinh: “Nổi lửa lên, cô
gái này ngâm mình trong nước nhiều năm như vậy, hơi lạnh đã tích tụ đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.