TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1131

Liên Hoa đột ngột ngồi phắt dậy, mười ngón tay co quắp vung về phía

Mục sư phụ, Lý An Dân kêu khẽ: “Coi chừng!”

Ấy vậy mà Mục sư phụ lại không chút hoang mang, rút ra một lá bùa

trong cái túi giắt sau hông ra, nhẹ nhàng tách hai tay Liên Hoa, dán thẳng lá
bùa vào giữa ngực cô ta, Liên Hoa liền ngồi yên bất động.

Mục sư phụ lại lấy một cái khăn vải sạch sẽ trong gùi mây, gỡ bình nước

ngang hông xuống, thấm nước ướt khăn, đặt lên trên lửa hơ nóng, đưa sang
cho Lý An Dân, dặn: “Chị lau người giúp cô ấy lần nữa đi, chỗ nào cũng phải
lau thật khô thật sạch đấy nhé.”

Lý An Dân cầm khăn làm theo, Mục sư phụ lại lấy từ trong túi đựng bùa

ra một cây gậy nhỏ bằng kim loại đầu đính hạt bạc, từng chút một tách rời chỗ
nối liền mặt Liên Hoa với mặt nạ Sắt Bà, tháo mặt nạ ra.

Khuôn mặt bên dưới mặt nạ thê thảm đến mức không nỡ nhìn, xương mũi

gãy lìa hõm sâu xuống,hai mí mắt đã bị chỉ đen đan chéo khâu dính lại, miệng
còn bị nhét một lá sắt mỏng cong cong, lá sắt hoen gỉ loang lổ, dính chặt vào
môi dưới.

“Đây... vì sao lại thê thảm đến như vậy chứ?” Lý An Dân đưa tay bụm

miệng.

Mục sư phụ lật ngược mặt nạ Sắt Bà cho Lý An Dân xem, bên trong mặt

nạ lại bị đắp đầy bùn, cứ theo lẽ thường mà nói, cái mặt nạ này hoàn toàn
không thể đeo kín vào được. Nếu muốn cho mặt nạ dính liền làm một với
khuôn mặt, vậy thì xương mũi nhất định sẽ bị đè gãy.

Mục sư phụ nói: “Lá sắt mỏng kết hợp với lỗ miệng trên mặt nạ dùng để

ăn uống, chỉ có thể ăn thức ăn lỏng, mặt nạ Sắt Bà là dụng cụ dùng để tra tấn
của các mụ ngải, nếu như đồ đệ hoặc kẻ bị bỏ ngải không nghe lời, bọn họ sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.