TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1172

Vào thời Đường Tống, cứ mỗi độ tết Trung thu, nhà nhà đều thả đèn hoa

đăng xuống sông, đưa vong hồn về với lối Âm. Còn hiện tại, sông Khúc
Nguyệt đã biến thành một mạch nước ngầm, hoa đăng cũng chẳng còn được
thả xuống đây nữa, tuy nhiên vẫn có thể sử dụng các biện pháp tương tự để tiễn
vong hồn về với Tam Đồ Hà.

Sau khi văn phòng môi giới được mở cửa lại, Diệp Vệ Quân liền chưa ra

một gian phòng phía sau trang trí như một phòng tang vô chủ, trên bàn thờ bày
biện các thứ đồ cúng, những lúc có khách ma vào cửa đều dùng nó để tiếp đãi,
còn bình thường không có việc gì thì để không.

Lý An Dân vất vả lắm mới tốt nghiệp xong đại học, thế nhưng Diệp Vệ

Quân lại hi vọng cô có thể học cao lên nữa, lý do cũng rất là đầy đủ: “Anh Vệ
Quân của em lúc nhỏ không có cơ hội được học hành cho đàng hoàng, ngay cả
một mảnh bằng cũng chẳng có, em phải học thay phần anh, cho anh mở mày
mở mặt chứ.”

Cao Hàm và Triệu Tiểu Vi tốt nghiệp sớm hơn cô một năm nhưng vẫn ở

lại trường học lên thạc sĩ, vậy là Lý An Dân cũng ghi danh vài lớp nghiên cứu
sinh của Đại học Công nghiệp, nhân lúc nghỉ hè cắm đầu học ôn mấy môn
chung. Toán và tiếng Anh, hai môn này làm cô bở hơi tai, chính trị thì chẳng
cần lo, những lúc đêm xuống, Diệp Vệ Quân đều giúp cô ôn tập.

Có một buổi xế chiều, Lý An Dân đang ngồi trong phòng học tiếng Anh

như thường lệ thì chuông gió treo trên cửa bỗng vang lên, một người phụ nữ
trung niên mặc đồ công sở bước vào, Lý An Dân vội đặt sách vở xuống, đứng
dậy đón khách: “Chào cô, xin hỏi có chuyện gì...”

“Lý, An, Dân.” Người phụ nữ trung niên đọc nhấn từng chữ một, gọi đủ

tên Lý An Dân, nhìn chằm chằm vào cô một lúc lâu, hai mắt lóe sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.