TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1187

vòng tròn từ dưới lên trên, từ trong ra ngoài, thi thoảng còn dùng ngón tay
búng nhẹ, tay nghề thành thục điêu luyện.

Đúng vào lúc này, tiếng gõ cửa cốc cốc vang lên, giọng Cao Hàm oang

oang gọi với vào trong: “Mở cửa đi nào, ôi chao, mệt chết tớ rồi!” Kể từ lúc
được bổ nhiệm vị trí phù dâu, đôi chân của Cao Hàm chưa ngừng lại một phút,
suốt hai tháng chạy show theo Lý An Dân đi khắp nơi, nào chọn váy cưới, nào
chụp hình cưới, cứ đâu cần là có mặt.

Lâm Tĩnh bảo Lý An Dân ngồi yên không được cử động, sải mấy bước

dài ra mở cửa, hai người Cao Hàm và Triệu Tiểu Vi vừa thở hồng hộc vừa xách
túi lớn túi nhỏ chạy vào trong.

Lý An Dân nhân lúc Lâm Tĩnh đi nấu nước liền kéo Cao Hàm và Triệu

Tiểu Vi sang hỏi: “Này này này, các cậu nói thử xem, lúc bị ma nhập thì có
cảm giác thế nào?”

Cao Hàm nói: “Chẳng có cảm giác gì cả, trên người nổi mẩn đỏ, đến tối

lại nhìn thấy bóng ma, còn ban ngày hết sức bình thường. Chủ yếu bị hành hạ
về mặt tinh thần, kể từ khi ông chủ Diệp tặng đá huyết kê, tớ chẳng còn thấy
căng thẳng nữa, cũng không hề gặp sự lạ gì.”

Triệu Tiểu Vi nói: “Lúc tớ ngủ rồi mới bị nhập vào người, ban ngày thì

vẫn bình thường, không phải cậu đã thấy rồi đó sao?”

Khi Cao Hàm bị ma nhập có triệu chứng như trúng tà khí, trên người xuất

hiện những nốt đỏ nhưng ý thức lại rất tỉnh táo, còn Triệu Tiểu Vi chính là điển
hình của người bị ma nhập, bản thân cô không hề hay biết, thực sự thì ngay
giữa ban ngày ma quỷ cũng đã mượn dùng thân thể của cô. Lý An Dân thấy
Lâm Tĩnh suy nghĩ rành mạch, đoán chừng cũng thuộc dạng như Cao Hàm,
chẳng qua dường như Lâm Tĩnh không thấy được vết hằn trên cổ mình, cũng
thờ ơ với chuyện đêm qua, không hỏi cũng chẳng thèm nhắc đến, chỉ một lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.