TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1192

Diệp Vệ Quân khẽ cười nói: “Không sao đâu, A Lương, để anh nói là

được.” Sau đó anh tiến tới đập cửa, cất giọng hô to: “Em gái thân mến của anh,
van xin em hãy mau mau mở cửa ra, để cho kẻ đáng thương bi kịch đến xếp
được thành một cái bàn trà là anh đây được đi vào!”

Liên tục hô to ba lần, mỗi lần giọng điệu đều khác hẳn nhau, cảm giác

căng thẳng của Lý An Dân nhất thời tan biến, quay ra ôm bụng cười đến rũ
người.

Lâm Tĩnh khoanh tay đứng cạnh cửa nói: “Nhét bao lì xì qua khe cửa đi

nào.”

Trước sự đòi hỏi khi mềm khi cứng của các cô gái, phải nhét vào năm

mươi bao lì xì mới có thể qua khỏi trạm đầu tiên, chuyện thứ nhất mà Trương
Lương làm sau khi qua khỏi cửa chính là quay sang dọa Miêu Tình: “Em gái
này, đợi chừng nào em lập gia đình, anh nhất định sẽ chặn chú rể ở ngoài cửa
cả ngày, để cho cậu ta khỏi động phòng luôn.”

Pháo Đồng vỗ nhẹ lên vai Trương Lương, gãi ót mà cười ngây ngô: “Anh

Lương, anh nói mấy câu này ngay trước mặt em là không được rồi, gì thì gì
mình cũng là anh em với nhau mà, anh nỡ nhẫn tâm thế sao?”

Miêu Tình bắn qua hai ánh mắt sắt lẹm ý bảo coi chừng đấy, hừ một tiếng

cười không thèm đáp.

Cửa thứ hai cần vượt qua chính là trả lời câu hỏi, Cao Hàm mở một tờ

giấy ra bắt đầu đọc, cả trang đều toàn câu “hóc búa”, Cao Hàm vừa hỏi vừa
cười khì khì:

“Ông chủ Diệp, nói xem trình tự hôn môi của hai người là như thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.