TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 181

Tiếng hét này vừa vang lên, một luồng ánh sáng màu đỏ lẫn vàng kim từ

trong túi áo cô bay vụt ra ngoài, vừa chạm đất liền hóa thành một ngọn lửa,
thoắt cái đã lan ra khắp xung quanh, Lý An Dân vội vàng lui ra sau, lưỡi lửa
lan tỏa như rồng bay tứ phía, rất nhanh đã bám đến gót chân, nhưng không
bỏng rát, cũng không cảm thấy nóng.

Một con quái thú thân ngựa đầu chim hiện lên giữa ngọn lửa rực cháy, đột

nhiên hóa thành một tia sáng xanh bay thẳng vào trong người ông chủ Ngô,
chỗ tia sáng bắn vào rồi biến mất từng dải khói đen, từ từ bao kín lấy ông ta.

Lý An Dân phát hiện cái bóng kỳ dị lúc nãy đã biến đi đâu mất, đến khi

làn khói dày đặc tản hết đi, ngọn lửa dưới đất cũng tắt ngúm, bỗng nghe tách
một tiếng, đèn bật sáng. Ánh sáng chói lòa rọi tới khiến Lý An Dân phải nheo
mắt lại, một tiếng cạch vang lên, cô nhìn theo hướng phát ra tiếng động, chỉ
thấy tấm khắc gỗ của bà mo rơi ngay dưới chân, Lý An Dân cúi xuống nhặt,
mới thấy trên miếng gỗ xuất hiện một vết nám đen.

Ông chủ Ngô nằm gục trên mặt đất, khuôn mặt sau lưng biến mất hoàn

toàn, chỉ để lại một bớt đỏ nhàn nhạt, Lý An Dân ngỡ ngàng hỏi: “Ông… Ông
ta chết rồi?”

“Không, ông ta được cứu rồi, là em cứu ông ta.” Diệp Vệ Quân vỗ vỗ vai

cô.

Lý An Dân chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, “Em? Em có làm gì

đâu…” Thậm chí vừa nãy cô còn nguyền rủa ông ta, nhưng giờ tâm trạng đã ổn
định lại rồi.

Diệp Vệ Quân cầm mặt nạ trừ tà lên đặt vào tay cô, bảo: “Các gương mặt

được khắc trên mặt nạ này chính là để xua đuổi ma quỷ tiêu trừ ôn dịch, không
phải anh đã nói vậy sao? Phép trừ tà vốn dựa vào sức mạnh sinh ra từ phẫn nộ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.