TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 205

Diệp Vệ Quân nói: “Đây chính là điểm âm dương giao hòa trong lời đồn

nhắc đến, dân cư buôn bán xung quanh cũng từng chứng kiến hiện tượng ‘âm
binh qua đường’ – tất nhiên cũng chỉ là tin đồn.”

Lúc anh nói chuyện, Lý An Dân nhìn thấy một bóng người bước ra từ

trong bóng tối, là một gã thanh niên tóc dài vận áo vải xanh và quần lính.

Bộ dạng quê một cục này quen mắt quá đi, hình như đã thấy ở đâu rồi…

Nhớ lại lúc mới tới trấn này, hình như chính là một trong đám ba tên giật túi
xách đây mà, nhưng khi đó không phải chỉ là ảo giác ư? Nếu thứ mà cô thấy
được là cảnh tượng từng xảy ra trong quá khứ, vậy việc gã này tồn tại thật
cũng chẳng có gì là lạ.

Gã tóc dài cúi đầu từng bước tiến vào trong tiệm vải liệm cách đó không

xa, Diệp Vệ Quân nói: “Đi, vào xem một chút.” Rồi kéo Lý An Dân nối bước
vào trong tiệm.

Ngoại trừ gã tóc dài, trong tiệm còn có hai người khách một nam một nữ,

ba người xếp ngay hàng thẳng lối trước quầy, bà cụ vẫn giữ nụ cười híp cả mắt
hệt như tối hôm qua mà chào đón khách hàng. Diệp Vệ Quân đưa tay ra dấu
“Suỵt!” với Lý An Dân, dắt cô ra đứng cuối hàng, Lý An Dân ngửi thấy một
mùi vừa hôi tanh vừa chua lòm từ trên người gã tóc dài, cô lùi ra sau nửa bước,
hướng mắt nhìn xuống một cái… Lúc này mùi chua càng bốc lên nồng nặc,
chẳng hiểu cánh tay của gã bị sao nữa! Cả cánh tay thối rữa chảy mủ, trên mớ
thịt thối đến nhão nhoét ấy mọc đầy bướu lớn bướu nhỏ, mủ vàng không
ngừng rỉ ra từ khe thịt mà nhỏ giọt xuống mặt đất.

Lý An Dân hít mạnh một hơi, lại bị Diệp Vệ Quân ở sau đưa tay lên bịt

miệng, cô nhắm mắt hít thở sâu vài cái, nuốt ngược cơn buồn nôn vào trong,
ngoài mặt khẽ gật đầu, tỏ ý mình có thể nhịn được, Diệp Vệ Quân lúc này mới
buông tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.