TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 208

bà đỡ.

[3]Tết Hàn y: Cùng với tết Thanh minh và Rằm tháng Bảy là ba ngày lễ lớn dành cho người âm,

trong ngày này người Trung Quốc có tục đốt áo cho tổ tiên, diễn ra vào mùng Một tháng Mười âm lịch.

“Tiên sinh quả nhiên là người hiểu chuyện, lão đây làm chấp sự

khi chiều xuống, ban ngày thì không nhớ gì cả, họa từ miệng mà ra,
một câu đã nói không thể bảo thu là thu lại được, chuyện gì cũng ôm
trong lòng chẳng bằng làm một việc liền quên một việc.” Bà cụ chậm
rãi ngồi xuống ghế, tiếp tục dùng khăn tay lau lau miệng.

Ánh mắt Diệp Vệ Quân chợt lóe, trầm giọng hỏi: “Bà đã làm

chấp sự địa ngục, vì sao tối qua lại đẩy cô ấy vào lối Vô Thường?”

“Anh chớ trách bà lão này, trước đây cũng từng có chuyện vong

mới chết nương nhờ người sống đốt quần áo lo phần mộ giùm, cô bé
này một mình đến mua vải liệm, lão thấy cô ấy âm hỏa quá thịnh, cứ
đinh ninh rằng có vong theo, thế nên mới tốt bụng chỉ cho cô ấy một
con đường sáng.”

Lý An Dân thầm nhủ: Nhìn nhầm tiệm đúng là lỗi của cô,

nhưng một người còn sống khỏe mạnh sờ sờ ra đó không dưng bị
hiểu lầm thành vong thì thật quá đáng, ừm, công nhận lúc tối trời mà
chạy vào tiệm bán vải liệm mua vỏ chăn nếu không phải bị điên thì
là do vong ám thân, cũng khó trách bà cụ hiểu nhầm.

“Bà ơi, chuyện này cũng là lỗi của cháu, nhưng sau này nhỡ

may có người lơ mơ như gà con giống cháu thì sao, có gì bà cũng
nên quan sát cẩn thận một chút, kẻo người ta giữa đường bị vong hại
thì biết làm thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.