TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 209

Tiếp tang bà cười nói: “Có ông Thành hoàng trấn giữ ở đây, ma

quỷ nào dám càn rỡ kia chứ.”

Lý An Dân nhịn không được mới kể chuyện con ma nữ vừa mới

bỏ đi kia đã từng muốn kéo cô nhảy sông tự sát đấy, Tiếp tang bà lại
bảo cô ta chỉ muốn chỉ đường mà thôi, đã nhận lầm người sống thành
đồng loại rồi, sông ấy không sâu, dù cô có bị kéo xuống thật thì cũng
không chết.

Lý An Dân lại nghĩ lỡ như con sông đó sâu thì sao? Nhảy xuống

không phải là tiêu luôn à? Nhưng mấy lời này cô chỉ dám để ở trong
bụng chứ không nói ra, vì Tiếp tang bà đang nói tối qua ma nữ kia
vốn đã nhận xong chăn đang trên đường về, bị đèn xe của Diệp Vệ
Quân rọi giật bắn cả mình, lúc bỏ chạy đánh rơi luôn cả bọc vải, thế
là bèn phải quay lại đây mua lần nữa. Mấy con ma không được trọn
vẹn ba hồn bảy vía giống như cô ta rất sợ bị dương khí ăn mòn, càng
ở lâu trên mặt đất thì hồn phách càng bị mài mòn nhiều hơn, nhẹ thì
không cách nào hóa hình, nghiêm trọng hơn thì thậm chí hồn phi
phách tán.

Những lời này khiến Lý An Dân cảm thấy tội lỗi chồng chất,

cảm giác như tất cả đều là lỗi của cô, lại nhớ đến vụ ông chủ Ngô,
Diệp Vệ Quân vì không muốn Lô Bách Thuận hóa thành tro bụi nên
dù có hiểm nguy cách mấy vẫn cố dẫn đường cho vong trở lại, xem
ra vong hồn quả nhiên yếu ớt. Nhưng dù ma nữ kia có yếu ớt thế
nào, lực tay của cô ta vẫn mạnh đến mức người thường không cách
nào chống cự, có thể thấy được phần lớn những người gặp ma đều bị
rơi vào thế yếu, tốt nhất không nên mạo phạm đến bọn họ thì hơn.

Ngày đầu tiên của tiết Hàn y tháng Mười rơi vào đúng Chủ

Nhật, trên trấn tiến hành tập tục cúng đốt quần áo ở ngôi miếu Bạch
Phục ngoài cửa trấn, đa số mọi người đều tập trung đến đó đốt tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.