TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 231

Lý An Dân cười hi hi: "Vậy ra anh lo lắng cho em rồi, nói thật,

ba em từ trước tới nay không hề đưa đón em bao giờ, hồi học tiểu
học thấy bạn em đứa nào cũng được ba mẹ dắt đi, em nhìn mà phát
thèm, cũng ước gì được ba tới đón một lần, bữa nay xem như là thỏa
lòng mong ước rồi, cảm ơn anh nhiều.”

Yên lặng trong chốc lát, Diệp Vệ Quân trầm giọng nói: “Nếu

em thích, ngày nào anh cũng đến cổng trường đón em, đưa đi đưa về
chẳng tốn mấy công, em khỏi mất tiền mua vé tháng nữa.”

“Thôi đừng làm vậy, anh tốn tiền xăng thì em cũng áy náy, hơn

nữa em lớn bằng ngần này rồi, còn phải đưa đi đón về xấu hổ lắm.”
Lý An Dân nói câu này xong tim liền đập nhanh một trận, có thể là
do ngủ không đủ giấc, đầu óc cũng choáng váng rồi.

Đến văn phòng, Diệp Vệ Quân đưa cô ra phòng sau ngủ bù, Lý

An Dân thấy văn phòng không có khác, bèn kéo Diệp Vệ Quân lại
hỏi: “Có phải anh đã biết được chuyện gì? Lúc nãy có Tiểu Vi ở đó
nên em không dám hỏi nhiều, giờ chỉ còn có hai anh em mình, anh
có thể tiết lộ trước một chút không?”

Diệp Vệ Quân ngồi đầu giường phủi chăn, đến lúc này cũng

không giả vờ không biết để cho qua nữa, thẳng thắn nói: “Thời Mãn
Thanh có tục nuôi tóc kiểu dân tộc Nữ Chân, đàn ông phải cạo đầu
để tóc đuôi sam, người Mãn cho rằng bím tóc là nơi linh hồn trú ngụ,
cũng tức là gốc rễ của sinh mạng, những tội phạm sau khi bị chặt
đầu, bím tóc sẽ được cất riêng vào một cái bình Lậu Tuế có khắc
hình con Li, nếu sợ oán khí của phạm nhân quá nặng thì phải lấy dây
đỏ cột ba vòng, bên trên còn đè thêm một cục đã lửa. Bình Lậu Tuế
vốn dùng để tích tụ dương khí, chèn thêm đá lửa là để phòng ngừa
oán khí thoát ra khỏi miệng bình, người xưa cho rằng phương pháp
này có thể nhốt oan hồn vào trong chân hỏa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.