TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 232

Quả nhiên, chuyện mà anh sẵn lòng kể ra cũng chỉ là một số tin

đồn trong lịch sử, hiện tại Lý An Dân cũng nghe ra được một số đầu
mối: “Không lẽ thứ bị Tiểu Vi làm vỡ kia không phải bình hoa mà
bình Lậu Tuế sao? Vậy bím tóc là tóc của tội phạm thời nhà Thanh?”

“Chưa hẳn, đây chỉ là một hướng để tham khảo thôi, theo anh

biết thì đúng là có một số loại chú thuật được sinh ra căn cứ vào
phương pháp này, sử dụng tóc làm vật dẫn, khiến cho hồn phách của
chủ nhân nó muôn đời muôn kiếp không được siêu sinh.”

Lý An Dân cảm thấy chú thuật như vậy so với giết người còn ác

độc hơn, không khỏi thắc mắc: “Có hiệu nghiệm không anh? Sao
nghe nguy hiểm quá vậy?”

Diệp Vệ Quân hỏi ngược lại cô: “Còn nhớ trận diệt hồn trong

hang động ở thôn Tử Hiếu hay không?”

Lý An Dân gật đầu, anh tiếp tục nói thêm: “Bình Lậu Tuế và đá

lửa cũng có hiệu quả không khác là mấy so với trận diệt hồn nọ, nếu
như hồn phách bị đưa vào trong bình, vậy thì đúng là trên không
thông tới trời, dưới không chạm được đất, chỉ có thể ngày ngày gánh
chịu đau đớn dưới sức lửa thiêu đốt, cho tới khi bị thiêu không chừa
lại chút gì mới thôi, đây là một loại chú thuật tàn nhẫn vô cùng.”

Nghe anh phổ cập kiến thức xong lại nhớ tới lời Triệu Tiểu Vi

đã nói, bất giác cô cảm thấy đằng sau chuyện này nhất định còn ẩn
giấu bí mật, là ai đặt bím tóc vào trong bình hoa? Vì cớ gì lại phải cất
vào đó? Chẳng lẽ muốn nguyền rủa linh hồn nằm trong bím tóc đó
sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.