TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 387

Diệp Vệ Quân thở ra một ngụm khói, nói: “Vừa khéo phải giảng tới bài

này, miếu Thổ Địa mặc dù là để thờ cúng ông Thổ Địa, nhưng từ công dụng
thực tế của nó mà nói… Những chỗ gạch đất đơn sơ thế này phần lớn đều trở
thành nơi dừng chân tránh gió của những linh hồn lang thang.”

Mặt Lý An Dân đen lại: “Hay là chúng ta quay vào trong xe rồi bàn tiếp

đi.”

Diệp Vệ Quân cười nói: “Đừng sợ chứ, bọn họ còn chưa có đến đâu.”

Vậy thì càng phải chạy ra khỏi chỗ này thật nhanh mới tốt, có điều Diệp

Vệ Quân hình như chẳng có ý muốn bỏ đi, anh mở nắp bật lửa đánh lên một
ngọn lửa, “Dùng đồ thật để ví dụ đi, đồng dạng đều là lửa, nhưng lửa từ bật lửa
là dương hỏa, mà lửa nhang lửa nến thì thuộc về âm hỏa, những nơi có âm khí
nặng càng dễ có ma quỷ hội tụ, là bởi vì bọn họ e ngại chỗ dương hỏa cường
thịnh, mà cách xây dựng miếu Thổ Địa lại tạo thành một bố cục khác có lợi
hơn cho sự tồn tại của quỷ hồn – từ dương sinh âm.”

Lý An Dân bắt đầu vò đầu vắt óc rồi, Diệp Vệ Quân nhìn cái vẻ mặt ngơ

ngác này cũng biết mình có giảng thêm thì cũng chỉ phí lời, anh đắn đo suy
tính hồi lâu, mới đưa tay điểm vào giữa trán Lý An Dân, “Đơn giản mà nói, thể
chất của em với cái miếu Thổ Địa này cũng không khác nhau là mấy, dương
hỏa trong cơ thể suy yếu, âm hỏa thì lại cực thịnh, vì để cân bằng với âm hỏa
thuần dương, âm khí cũng sẽ tăng trưởng theo, tạo thành cục diện âm khí và
âm hỏa giằng co tranh đấu, trạng thái phản âm này trong số các loại thể chất
cũng cực kỳ hiếm thấy.”

Bị hình dung như một sinh vật hi hữu chẳng có gì đáng mừng cả, thực tế

Lý An Dân đã muốn lệ rơi đầy mặt rồi, cô tóm lấy cổ áo Diệp Vệ Quân mà hỏi:
“Hiếm thấy ở chỗ nào? Không phải anh cũng có thể chất nặng về âm khí hay
sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.