TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 435

Thầy cả Từ vỗ đùi khen “Hay!”, còn nói đấy chính là trừ hại cho dân, ông

ta thở ra mấy hơi khói, trầm mặc trong chốc lát, lại bảo: “Tôi ở cái thôn này đã
năm, sáu năm, đều dựa vào gánh hoành thánh kia kiếm sống, như cái xưởng
Bạch Vân hiên mà cô nói, chỗ ấy có oán khí quá nặng, ngày nào cũng bốc khói
đen, các cô vì tượng khắc gỗ mới đến tìm tôi, chi bằng cứ qua xưởng gỗ mỹ
nghệ ấy xem thử, thợ cả nơi đấy rất nhiều.”

Chu Khôn đáp: “Không vội, cứ đi từng bước thôi, những ông thợ ấy cũng

cần phải hỏi cả.”

Thầy cả Từ cười nói: “Cô đã thẳng thắn như vậy, nói gì thì nói, tôi cũng

phải phối hợp một chút, còn có điều gì thì nhân lúc tâm tình tôi còn tốt mà hỏi
cho nhanh.” Lúc ông ta nói chuyện còn dùng ngón út gãi nhẹ vành nón trên
đầu, bấy giờ Lý An Dân mới để ý tới cái mũ mà ông ta đang mang, mũ nỉ che
cả lỗ tai, sau khi vào nhà cũng không hề gỡ xuống mà vẫn đội.

Chu Khôn hỏi: “Triệu Tiểu Ba trong xưởng gỗ mỹ nghệ, ông có biết

không?”

Thầy cả Từ suy nghĩ thoáng chốc: “Biết, có quan hệ không tồi với họ

Tiền, trước đây hắn từng làm nghề đốt xác, người ở thị trấn rất kiêng kị việc
này, còn bảo hắn ta đem xác về nhà nấu canh, cái chốn xưởng gỗ mỹ nghệ ấy
rất quỷ quái, chuyện gì cũng có.”

Chu Khôn lại hàn huyên mấy câu cùng ông lão, mẹ Thang đến gọi cửa,

nói cơm tối chuẩn bị xong rồi, bảo mọi người mau chóng về ăn ngay khi còn
đang nóng, thầy cả Từ chỉ tay vào túi Chu Khôn: “Đem bao thuốc vừa rồi để
lại đây, tôi giữ bí mật cho mấy người.”

Chu Khôn cười cười, ném bao thuốc lá cho ông ta, sau khi ra khỏi cửa, Lệ

Lệ ngoảnh đầu nhìn về phía bầu trời xa xăm, kéo chéo áo của Lý An Dân khẽ
nói: “Mẹ ơi, bên kia có rất nhiều khói đen, từng cụm từng cụm luôn ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.