TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 47

mất hồn mất vía, đêm hôm khuya khoắt mà còn chiếu phim ma, kẻ nào sắp xếp
tiết mục chương trình cũng quá là thất đức.

Diệp Vệ Quân vội vàng tắt tivi, tử tế đỡ cô dậy: “Cô sao thế? Sợ đến mức

này à…”

Lý An Dân gật đầu, nói không chừng sắc mặt cô bây giờ chẳng khá hơn

con ma nữ trên tivi khi nãy đâu. Cô đem chuyện đã xảy ra gần đây tóm tắt lại
một lượt, khi nói xong tự nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Có người để
thổ lộ tâm tình quả nhiên rất tốt, Cao Hàm bây giờ đã bị dọa sợ đến mức không
bao giờ dám đề cập đến những vấn đề liên quan tới chuyện này. Mà Lý An
Dân cũng chỉ có thể tự mình bảo mình tất cả đều là do vô tình trùng hợp hay ảo
giác này nọ, nhưng lời nguyền mà Hoàng Lệ Quyên đã nói vẫn cứ quanh quẩn
trong đầu, cô cho rằng mình phải làm cái gì đó, nhưng lại không biết phải bắt
đầu từ đâu.

“Tôi thực sự không biết phải lí giải tình huống lúc này thế nào, nếu nói là

do vấn đề thần kinh thì sao lại có chuyện trùng hợp như vậy? Bệnh tình của
Vương Giai với Hoàng Lệ Quyên y hệt nhau, ngay cả ảo giác xuất hiện cũng
tương tự, bác sĩ bảo là do tâm thần phân liệt, nhưng không lẽ bệnh tâm thần
phân liệt mà cũng lây ư? Tôi nghi thực sự có cái gì đó mờ ám, anh nói xem,
anh có tin trên đời này có ma hay không?”

Diệp Vệ Quân dùng thìa khuấy ly trà sữa, trầm mặc đôi chút rồi khẽ nói:

“Tin chứ, về phần có phải bị nguyền rủa hay không thì khó mà xác định. Thời
nay định nghĩa về ma quỷ cũng quá hẹp, bản thân tôi cảm thấy Vương Sung

[5]

có bàn luận, giải thích về ma quỷ tương đối chính xác, quỷ chính là vật sống
lâu năm mà thành tinh. Còn theo như những gì cô nói, bạn của cô chắc hẳn là
bị âm hồn đeo bám rồi.”

[5] Vương Sung (27 – 97), là nhà vô thần luận, nhà triết học duy vật nổi tiếng thời Đông Hán, tên

tự là Trọng Nhiệm, người ở Cối Kê, tỉnh Chiết Giang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.