TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 495

Lý An Dân ngắm khuôn mặt nghiêng nghiêng Diệp Vệ Quân đến thất

thần, ban đầu Diệp Vệ Quân chỉ liếc mắt nhìn cô rồi làm như không thấy,
nhưng ánh mắt của cô càng lúc càng trắng trợn, Diệp Vệ Quân muốn nhịn cũng
không nổi nữa, kết quả không kìm được mà nhéo chóp mũi cô hỏi: “Nhìn cái
gì?”

Lý An Dân không đáp lại, chỉ vào môi mà yêu cầu: “Anh hôn em một cái

đi.”

Diệp Vệ Quân nghe thế có vẻ rất ngượng ngùng, lúng túng cốc đầu cô

một cái, “Rốt cuộc thì em đang nghĩ cái gì đấy?”

Lý An Dân nghiêm túc đáp: “Lần trước hôn là bị hồ ly nhập vào người,

cảm giác ấy không tính là gì, em muốn tự mình cảm nhận cơ, nếu anh thấy xấu
hổ quá, chúng ta có thể chuyển sang chỗ khác bí mật hơn.” Cô chỉ sang hướng
cây tùng nho nhỏ ở gần đó.

Diệp Vệ Quân mắt đối mắt nhìn cô trong chốc lát, đột nhiên cúi người

xuống, một tay bưng kín mặt, mặc dù mặt anh không chuyển đỏ, nhưng nhìn
động tác và tư thế này rõ ràng là đang xấu hổ! Lý An Dân méo mặt rồi! Vốn
nghĩ Diệp Vệ Quân nói đã từng có bạn gái, kinh nghiệm hẳn là phong phú mới
đúng, ai mà ngờ còn ngây thơ như vậy, khiến cho cô cũng ngượng theo. Tình
huống như này, nhìn sao mà giống công tử đa tình vô liêm sỉ đang cưỡng ép
con gái nhà lành vậy chứ?

Một lúc lâu sau, Diệp Vệ Quân ngẩng đầu, kiên nhẫn dạy dỗ cô bạn nhỏ:

“Em gái này, em phải hiểu rằng, có một số chuyện không phải nói ra là có thể
làm được ngay, cần phải thuận theo tự nhiên, đợi đến lúc thời cơ chín muồi rồi
mới có thể hành động, em có hiểu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.