TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 563

An đặt tên cho con gái mình, cũng cầu xin Nghiêm Hoài Đức nuôi nấng đứa
con gái bé bỏng của bà nên người.

“Tôi nghe ông cụ nói con trai của Diệp Binh hồi đầu năm có đến nhà chúc

tết, Diệp Vệ Quân phải không? Cậu ta so với cô thì lớn hơn bao nhiêu? Năm
tuổi? Mười tuổi? Tên khốn nạn Diệp Binh kia đã có người đàn bà khác rồi còn
tới đùa giỡn mẹ cô, quả thực đáng chết!”

Pháo Đồng nhấc chân đá vào lồng sắt gây ra một tiếng “Rầm” đinh tai

nhức óc, cậu ta nói với Lý An Dân: “Em gái, chớ có nghe lời ông ta, mọi
chuyện không phải như vậy!”

Tống Ngọc Linh đi tới bên lồng rồi ngồi xổm xuống, nghiêng đầu cười

nói: “Thế thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cậu Tạ này, cậu biết à? Làm sao
mà cậu biết? Là do chính miệng Diệp Binh nói cho cậu, hay là trong chuyện
này còn có ẩn tình gì không thể nói ra?”

Pháo Đồng không nói tiếng nào, chỉ dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn về phía

cô ta.

Lý An Dân thấy hai cánh tay Pháo Đồng từ trên xuống dưới chi chít vết

thương, máu me be bét, rõ ràng là do bị người ta dùng dao chém ra như vậy,
làn da xung quanh miệng vết thương có dấu i-ốt khử trùng, xem ra đã được xử
lý đơn giản qua rồi. Người ra tay rất ác độc, mỗi một dao đều khiến da tróc thịt
bong nhưng cố ý tránh các nơi yếu hại cùng với chỗ khớp xương, máu tươi còn
chưa đông hẳn, dính bết trong những vết thương hở khiến người ta trông thấy
phải giật mình.

Lý An Dân tạm thời gạt chuyện của mình sang một bên, hỏi Tống Ngọc

Linh vì sao lại bắt Tạ Hiểu Hoa nhốt ở chỗ này. Cô nhớ sau khi ông chủ Ngô
chết đi, Pháo Đồng vẫn lưu lại công ty làm nhân viên tiêu thụ, đúng ra còn là
cấp dưới của cô ta, hơn nữa thời ông chủ Ngô còn sống, bọn họ từng làm việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.