TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 564

với nhau, tốt xấu gì cũng coi như đồng nghiệp, nhưng cái kiểu vừa đánh vừa
trói này là thế nào? Đám du thủ du thực ở ngoài kia vừa nhìn đã biết là tay sai
do Tống Ngọc Linh dắt tới, chỉ nghe theo lệnh của cô ta, người đàn bà này rốt
cuộc làm chuyện gì vậy? Nhất định là cái loại nghề phải âm thầm lén lút,
không dám phanh phui ra ngoài ánh sáng rồi.

Pháo Đồng nói: “Người đàn bà này có vấn đề, anh muốn điều tra những

chuyện đằng sau cô ta, không ngờ đã bị cô ta cắn trước một phát rồi.”

Tống Ngọc Linh rất khiêm nhường: “Cậu quá khen rồi, bản thân cậu cũng

đâu có đơn giản, người sai cậu điều tra tôi là ai?”

Pháo Đồng cười lạnh hỏi ngược lại: “Cô muốn hỏi người nào? Bạn bè của

ông chủ Ngô không ít, cô cho rằng chuyện cô động tay động chân sẽ không có
ai nhìn ra được ư? Có người còn hiềm cô thủ đoạn đen tối chướng mắt quá,
mới nhờ tôi giúp một tay tóm gáy cô, chẳng qua đôi bên giao thiệp đều thông
qua người trung gian, tôi chỉ phụ trách nhận tiền làm việc, có bản lĩnh thì tự cô
đi mà điều tra.”

Tống Ngọc Linh tất nhiên chẳng tin những lời này, cũng không để tâm

nhiều, vươn tay vào trong lồng vỗ nhẹ nhẹ lên mặt cậu ta, móng tay không biết
là vô tình hay cố ý lướt nhẹ qua miệng vết thương, Pháo Đồng đau đến méo cả
miệng, thế mà cô ta lại nhíu mày, nói với vẻ rất không hài lòng: “Đã qua một
đêm rồi, sao vết thương còn chưa khép miệng lại hả?”

“Cô cho rằng tôi không muốn nó khép lại chắc? Có giỏi thì cô cầm dao

chém mình hai nhát xem, thử coi trong vòng một ngày nó có thể khép lại được
không, đúng là cóc thể nào hiểu nổi.” Pháo Đồng ho ra một cục đàm, nghiêng
đầu nhổ toẹt xuống dưới chân cô ta, lại nhìn sang Lý An Dân, nói: “Còn nữa,
cô dắt cô bé này tới đây làm gì? Cô ấy chẳng có liên quan gì tới chuyện của cô,
thả cô ấy đi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.