TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 574

cao lớn mặc chiếc tạp dề khiến lòng người yên tĩnh, thế giới tình cảm của cô
trống rỗng nhiều năm như vậy, có lẽ chính vì đợi chờ anh đến lấp đầy.

Hóa ra cảm nhận vừa gặp đã quen ấy chẳng qua chỉ là sự cuốn hút lẫn

nhau giữa những người cùng chung huyết thống thôi sao?

Trong lòng Lý An Dân vô cùng khó chịu, khó chịu đến mức tưởng chừng

không thể nào thở nổi. Cô muốn Diệp Vệ Quân, cô muốn thấy anh ngay lúc
này, ngay lập tức!

Buổi tối hôm nay, nhịp tim cô loạn hết cả lên, ngủ rất không an ổn, chỉ

cần bên ngoài có chút động tĩnh gió thổi cỏ lay nào cũng khiến cô giật mình
tỉnh giấc, cứ thế lúc tỉnh lúc mơ, hết mơ lại tỉnh chịu đựng đến hết đêm. Bên
ngoài nhà kho đột nhiên vang lên tiếng ồn rất lớn, Lý An Dân từ trong cơn mơ
chẳng mấy sâu hoảng hốt ngồi bật dậy, người ướt sũng mồ hôi. Cô ngồi trên
giường lắng tai nghe kĩ một hồi, giữa những tiếng động huyên náo tìm ra được
một thanh âm quen thuộc, bèn lập tức xốc chăn nhảy phóc xuống giường, ai
ngờ vừa chạy khỏi cửa chưa được mấy bước đã bị Nghiêm Hoài Đức kéo lại.

Cô thấy Diệp Vệ Quân đứng trên khoảnh đất trống trước kho hàng, trong

tay cầm một thanh dao găm quân dụng, dưới đế giày còn đạp lên một con dao
bầu, ba tên lưu manh ôm bụng nằm gục trên mặt đất mà kêu rên, hiển nhiên
mới vừa rồi đã có ẩu đả. Lão Hải cùng với ba người chơi bài hôm trước cầm
súng chĩa vào đầu Diệp Vệ Quân, một đám còn lại đều vây quanh đó, kẻ cầm
đao, kẻ thì cầm ống tuýp sắt vát nhọn, tạo thành một cảnh giống như trận ẩu đả
hội đồng có hung khí của đám lưu manh ngoài đường.

Lý An Dân từng thấy qua súng săn, bốn khẩu súng nọ nhìn tương tự như

súng săn vậy, tuy không biết là thật hay giả, nhưng Diệp Vệ Quân cũng không
dám nhúc nhích nữa, ánh mắt khẽ quét qua mặt Nghiêm Hoài Đức, quay sang
phía Lý An Dân, hỏi: “Không sao chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.