TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 580

Tống Ngọc Linh bĩu môi cười khẽ: “Tôi cũng đã nói, đây không phải do

tôi tưởng tượng ra. Nếu bản thân không có ý nghi ngờ, liệu ông có đồng ý hợp
tác với tôi hay không?”

Lý An Dân trông hai người này một xướng một họa, nghe cả hai nói

chuyện với nhau mà như đang nghe chuyện trên trời, cảm giác rối như tơ vò:
“Đang nói nhảm gì vậy? Đầu óc cô không có vấn đề chứ?!!”

Nghiêm Hoài Đức nói với cô: “Sau khi Hoài An qua đời, tôi đã từng đi dò

la tin tức của Diệp Binh, cô biết hắn ta sau khi bị điều đi khỏi núi Tiểu Cương
đã làm gì không?”

Đi chiến đấu, trong cuộc chiến tranh biên giới, Diệp Binh thuộc nhóm

lính ra tiền tuyến đầu tiên, theo chân một binh đoàn quân bộ dã chiến đột nhập
lãnh thổ đối phương, tuy nhiên khi bộ đội rút quân về nước, ông ta cũng không
theo quân về mà đã chết ở trên chiến trường, các chiến sĩ đã hy sinh đều được
an táng tại nghĩa trang biên phòng.

Nghiêm Hoài Đức tìm thấy bia mộ của Diệp Binh trong nghĩa trang, trên

tấm bia đá có khắc tên sư đoàn, địa điểm cùng với thời gian hy sinh, nói cách
khác, sau khi Diệp Binh chết trận rồi mới đến Nam Thuận tìm Lý Hoài An,
hơn nữa sau một khoảng thời gian chung đụng ngắn ngủi đã lặng lẽ biến mất.

“Tôi cũng tìm hiểu qua, không phải bên dưới mộ bia nào cũng đều chôn

di thể. Có binh sĩ chết trong trận doanh của quân địch, có người bị chôn trên
lãnh thổ đối phương, trong tình huống không cách nào thu nhặt thi thể về được,
chỉ còn cách lưu lại một cái tên trên bia đá để cho người nhà tưởng nhớ. Tôi
từng cho rằng trên thực tế thì Diệp Binh chưa chết, hoặc phải nói là...” Nghiêm
Hoài Đức ngừng lại giây lát, khóe miệng khẽ nhếch lên, nói tiếp: “Hoặc phải
nói là lính đào ngũ, vậy nên lúc hắn ta tới tìm Hoài An mới không dám công
khai lộ mặt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.