TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 578

Diệp Vệ Quân đáp phải, Nghiêm Hoài Đức hỏi thêm: “Cha cậu bây giờ

sao rồi? Lúc này ông ta đang ở đâu?”

Diệp Vệ Quân đọc ra một địa chỉ, Nghiêm Hoài Đức lắc đầu mà cười:

“Không đúng, tôi đã qua chỗ ấy tìm rồi, không gặp được người nào là Diệp
Binh cả.”

Diệp Vệ Quân thờ ơ như chẳng quan tâm, nói: “Có thể là đã chuyển đi nơi

khác, tôi bị ông ấy đuổi ra khỏi nhà hơn năm năm, sớm đã bị đoạn tuyệt quan
hệ cha con, cho dù ông ấy có chuyển nhà cũng sẽ chẳng báo cho tôi biết.”

Lý An Dân đã nghe anh đề cập đến chuyện này, từng bảo bản thân bị đuổi

ra khỏi nhà, khi đó chỉ cảm thấy như anh đang nói đùa mà thôi, ai ngờ lại là sự
thật.

Tống Ngọc Linh nở một nụ cười chẳng hứa hẹn tốt lành, hỏi: “Vậy cha

cậu có nhắc tới chuyện ông ta còn có một đứa con gái bao giờ chưa? Là em gái
cùng cha khác mẹ với cậu đây.”

Diệp Vệ Quân cứ như nghe được một câu chuyện buồn cười nhất trên đời:

“Tiếp theo đó không phải cô sẽ nói cho tôi biết, người em gái cùng cha khác
mẹ của tôi chính là Lý An Dân đấy chứ? Ha ha, chuyện của Diệp Binh và Lý
Hoài An tôi đã biết, nhưng coi như là thật thì đã sao? Dù không có quan hệ
máu mủ, tôi cũng coi cô ấy như em gái mình.”

Sắc mặt Lý An Dân nhất thời trắng bệch, tuy nhiên ngữ điệu khi nói của

anh không hề nghiêm túc, có lẽ không xem lời nói của Tống Ngọc Linh là thật.
Lý An Dân suy nghĩ một chốc, lúc này có xoay quanh vấn đề quan hệ giữa hai
người cũng vô dụng, đã là của mình thì thế nào cũng chạy không thoát, mà thứ
gì không phải của mình thì có cầu cũng chẳng được, vậy là miễn cưỡng nói
thêm vào: “Tôi cũng xem anh ấy như anh trai ruột, có phải người thân hay
không cũng chẳng sao, đừng có mà rảnh rỗi rồi thêu dệt mọi chuyện ra làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.