TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 601

Lão Mã tài xế lảo đảo chạy tới từ phía sau, nói với Tống Ngọc Linh: “Chị

Tống, chuyện này không liên quan tới em, là do thằng này giữa đường cướp
xe, trong tay nó có súng, nó còn bảo đã sai đàn em đi đón thằng con trai em
rồi, em thật sự không dám mạo hiểm như vậy, hơn nữa ông chủ em cũng nói từ
nay không thể cung cấp thêm hàng cho chị nữa.”

Tống Ngọc Linh hung hăng nhắm chặt mắt lại, trầm giọng nói: “Được

lắm, tình cảm qua lại giữa chúng ta không phải ngày một ngày hai, đường đi
lại của mày tao cũng biết, sau khi rời khỏi đây nhớ ngậm chặt cái miệng lại,
giờ thì cút!”

Lão Mã cứ như nhận được lệnh ân xá, sợ chết khiếp chạy thẳng ra ngoài.

Anh chàng bốc vác cũng chẳng thèm để ý đến hắn, chỉ hất hất hàm, họng súng
cũng trượt thẳng từ trên mặt xuống dưới cằm Tống Ngọc Linh, dùng sức ân
mạnh, ra lệnh cho cô ta: “Kêu đám cún con nhà mày tản đi, ném súng ra xa.”

Tống Ngọc Linh cười nói: “Không một ai được nhúc nhích hết, súng

nhắm cho chuẩn, liên lạc với người của chúng ta, kêu tụi nó không cần phải
khách sáo nữa, hỏi thăm cô chị của cậu Tạ cho thật tốt.”

Tên lưu manh ôm súng chĩa vào người Lý An Dân một tay cắp súng, tay

kia móc di động ra bấm số, đưa lên bên tai chờ máy, đầu dây bên kia vừa có
tiếng đáp lại, sắc mặt gã lập tức tái xanh, quay lại báo cho Tống Ngọc Linh:
“Chị Tống, đứa nghe máy bảo tụi mình đi lượm xác về, đám anh em bị diệt
sạch cả rồi.”

Anh chàng khuân vác cười một tiếng lạnh lùng, nói với Tống Ngọc Linh:

“Bữa nay tới đây là để mang tin tức buổi sáng cho mày đây, xe tải chở xi măng
bị lật trên cầu vượt, tông nát một chiếc Camry màu xám bạc, biển số xe có
đuôi 745.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.