TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 648

Bên kia vang lại tiếng vỗ tay thật kêu: “Tốt quá rồi, tớ và Tiểu Vi đang ở

quán trà Tiên Lai, cậu mau mau qua đây đi, tụi mình gặp rồi nói sau.”

Lý An Dân thò tay vào túi theo bản năng, hơi thấy khó xử: “Tớ không

mang theo tiền.”

Một giọng nói nhỏ nhẹ khác vang lên từ trong điện thoại: “Bữa nay tớ

bao, cậu mau đến đi, bọn tớ rất lo cho cậu.”

Lý An Dân nhận ra giọng nói này, là Triệu Tiểu Vi, bạn học cùng trường

với cô, bạn học cùng lớp của Cao Hàm, trong đầu tức khắc hiện ra một khuôn
mặt thanh tú hơi nhợt nhạt, cô trả lời lại: “Được rồi, tớ sẽ tới ngay.”

Ngắt máy xong, Lý An Dân đi dọc theo hướng quảng trường trung tâm.

Trong lúc đi ngang qua khu công viên ngầm, ánh mắt thoáng nhìn lướt qua cầu
thang bên dưới, tình cờ thấy được một cặp tình nhân lẫn trong rừng cây, anh
ôm em ấp, cử chỉ thân mật đến thái quá, cô bĩu môi, dời tầm mắt ra chỗ khác,
bước chân cũng nhanh hơn.

Quán trà nằm đối diện với quảng trường, Cao Hàm đứng trước cửa vẫy

tay với Lý An Dân. Lý An Dân chạy đến, Cao Hàm trước tiên nhìn cô từ trên
xuống dưới, từ trước ra sau cũng đều ngó qua một lượt, dang hai tay ra ôm một
cái thật chặt, nói: “Trắng hơn gầy hơn, tóc cũng dài rồi.”

Lý An Dân ngây ra nhìn cô một lát, bộ dạng bà tám này khiến cho người

ta cảm thấy rất thân thiết, tâm trạng Lý An Dân cũng chuyển biến tốt hơn, cười
rồi bảo: “Trên mặt cậu cũng thiếu đi vài cái mụn đấy.”

Cao Hàm vỗ lưng cô một cái, hai người chen vai huých qua huých lại tiến

vào trong, trên chiếc ghế sa lông bên cạnh cửa sổ có một cô bé tóc ngắn mảnh
khảnh đáng yêu, là Triệu Tiểu Vi. Lý An Dân vừa mới nhớ ra được hình dáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.