TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 667

một người là Lưu Phi, còn người kia nom rất lạ mặt, hình như không phải là
sinh viên ở khu này. Lý An Dân cất tiếng chào hỏi, ngồi xuống bên giường,
kéo ghế lại làm bàn, đang chuẩn bị mở đồ ăn ra thì Lưu Phi đã tiến tới trước
mặt, hỏi cô: “Này, cậu có thấy nước hoa của tớ đâu không?” Giọng điệu của cô
ta rất gay gắt.

Lý An Dân bảo không thấy đâu, còn buồn bực hỏi thêm một câu: “Cậu có

dùng nước hoa à?”

Lưu Phi cất giọng giận dữ: “Không dùng thì không được tặng người khác

hả? Tớ mua làm quà sinh nhật cho mẹ, Dior, hơn tám trăm tệ!”

Lý An Dân trông thấy cái điệu bộ này thì trong lòng đã hiểu ra bảy tám

phần, cô ta đang nghi ngờ người bạn cùng phòng tắt mắt đây, vậy nên bèn nói:
“Thực sự không hề nhìn thấy, cậu để ở chỗ nào?”

Lưu Phi bảo để trong va li, mà va li lại không hề khóa, Lý An Dân nhìn

cô cười cười: “Thứ quý giá như vậy sao cậu không khóa kỹ?”

Lưu Phi ngoảnh sang cô bạn bên cạnh một cái, cô gái ấy cất giọng lí nhí:

“Va li không khóa, nhưng mà cửa khóa.” Giọng nói rất khẽ, có chút giống với
Triệu Tiểu Vi, Lý An Dân không kìm được phải liếc nhìn cô lần nữa, dáng vẻ
bề ngoài nom cũng giống hệt, đều thuộc dạng mong manh dễ vỡ, Lý An Dân
hỏi: “Cậu là...?”

Cô gái ấy cúi gằm mặt nhìn xuống chân, khẽ đáp lại: “Tớ, tớ tên là Lý

Thiến, cùng... cùng lớp với Tiểu Phi, từng ở cùng phòng bên khu Ba...”

Lý An Dân nhận thấy lúc nói chuyện cô nàng có vẻ như bị líu lưỡi, gật

đầu một cách bình thản, cất giọng khách sáo: “Hai đứa mình cùng họ luôn đấy,
tớ cũng họ Lý, Lý An Dân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.