TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 690

nhé.”

Lý An Dân cũng không khách sáo với cô ta, có gì ăn nấy, nhân đây mới

hỏi: “Cậu không định hỏi xem đêm qua đã xảy ra chuyện gì à? Là ai giở trò ma
quỷ?”

Lưu Phi thờ ơ đáp: “Hỏi thì cũng được gì đâu? Đằng nào cũng chẳng phải

thứ tốt lành gì!”

Lý An Dân nhìn cô ta, nói: “Là cô sinh viên nhảy sông tự vẫn đấy. Tớ

khuyên cậu tốt nhất là đi tìm hiểu xem tình huống hiện tại của cô ấy thế nào,
sau khi chuyển trường... có thể là đã xảy ra chuyện bất trắc, trong lòng còn ghi
tạc vụ bị vu cho ăn trộm, nếu không sinh oán hận thì đã chẳng tới tìm cậu rồi.”

Lưu Phi “xì” một tiếng, cười khẩy: “Vu oan cái gì? Làm như chuyện lớn

lắm ấy! Bất kể là cô ta có gặp bất trắc gì cũng không liên quan đến tớ, chết thì
cứ chết đi, lúc sống đã chẳng chịu yên, chết thành ma rồi còn muốn tác quái,
thật đúng là mạng con gián, bắt được là phải dùng thuốc diệt côn trùng xịt vào
cho chết tươi.”

Lý An Dân trò chuyện với Lưu Phi một hai câu đã thấy không hợp, chẳng

thèm nói nữa, cũng lười không muốn cãi nhau với cô ta, chỉ mang một bụng
phiền muộn trong lòng mà dùng bữa. Tâm trạng Lưu Phi dường như rất tốt, cô
ta cười nói: “Này, Tiểu Lý, ban đầu tớ chẳng ưa cậu tí nào, không ngờ qua một
thời gian thì cóc cũng hóa thành ếch rồi, tớ phát hiện ra cậu vẫn có chỗ hữu
dụng đấy, ở chung phòng coi như cũng tạm được.”

Những lời này mà do ai khác nói thì đúng là đang chê bôi, nhưng phát ra

từ miệng của Lưu Phi thì coi như đánh giá tương đối cao rồi đấy. Mặc dù thông
hiểu lẫn nhau là nền tảng cơ bản của việc chung sống hòa bình, hiếm hoi lắm
mới thấy cô tiểu thư này có lòng muốn cải thiện quan hệ, nhưng Lý An Dân
cảm thấy mình không hưởng nổi cái phúc đó. Cô nghĩ một ngày nào đó phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.