TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 706

xuống, ngữ điệu nhẹ nhàng, hòa hợp cùng khí chất trung tính càng tôn nhau
lên, gây ấn tượng mạnh hơn.

“Cô đang diễn trò gì ở đây vậy? Có chuyện sao không trực tiếp tới tìm tôi,

quanh co lòng vòng dẫn dắt tôi đến đây làm gì?” Lý An Dân không hề khách
sáo mà tuôn ra một tràng, đối với kẻ đã từng gây hại cho bạn bè mình, cô
không cần thiết phải khách sáo.

“Tôi thuộc loại một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng mà, đồng chí

Trương ra tay quá nặng, đến bây giờ tay của tôi còn chưa lành hẳn, vậy nên có
dám lộ diện công khai đâu.” Tống Ngọc Linh cũng rất thẳng thắn, khẽ day day
cái tay bị Trương Lương bẻ gãy, trên cổ tay còn mang đai bảo vệ màu đen.

“Đây chỉ là một mặt thôi.” Lư Ngư nói tiếp, đưa mắt nhìn Tống Ngọc

Linh, sau khi nhận được một cái gật đầu mới nói tiếp: “Mặt khác chính là
không mong muốn nội dung câu chuyện bị người có lòng nghe được.”

“Là ý gì?” Lòng Lý An Dân thoáng xao động.

“Suy đoán thôi, vì sao Diệp Vệ Quân và Trương Lương có thể tìm ra nhà

kho ở Nam Thuận chỉ trong một thời gian ngắn như vậy? Hơn nữa còn cùng
lúc tung lưới bắt hết tay chân tôi an bài ở chỗ khác, là ai để lọt tin tức? Có phải
có kẻ luôn rình rập trong bóng tối không? Đây đều là chuyện khó nói chắc
được.” Tống Ngọc Linh không hề tỏ vẻ bí hiểm, sau khi cô ta thay đổi phong
cách, thái độ làm việc cũng biến hóa theo luôn.

Lư Ngư đưa hai người tới trước bàn, bưng mứt rót trà, tạo không khí

chuyện trò thân mật.

Lý An Dân không thể phủ nhận suy đoán của Tống Ngọc Linh, chính bản

thân cô ít nhiều cũng có cảm giác như vậy, chỉ hỏi lại: “Cô dẫn dắt tôi đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.