TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 708

Linh, tuy nhiên cô vẫn cảm thấy đối với người thường cũng không thể không
đề phòng: “Như Trương Lương thì cô có đề phòng được không?”

“Không đề phòng được, mà cũng chẳng cần thiết, thứ hắn quan tâm nhất

chính là anh em bạn bè của hắn, còn cô ra sao không nằm trong phạm vi cân
nhắc của hắn, cô không biết ư?” Tống Ngọc Linh bĩu môi cười khẽ: “Người để
ông Nghiêm dẫn cô rời khỏi trấn Bạch Phục chính là Trương Lương, đám tay
chân dưới quyền của hắn cũng rời khỏi thôn họ Dương rồi, nếu không thì ông
Nghiêm nào dám hành động tùy ý như thế? Nói cho tôi biết chuyện thầy Diệp
về quê cũng là Trương Lương, hắn chỉ đưa ra một yêu cầu duy nhất, đó là
không được ép buộc cô phải làm bất cứ chuyện gì. Đương nhiên, nếu như cô tự
nguyện thì đó lại là một vấn đề khác.”

Lý An Dân nghiêm mặt lạnh lùng hỏi: “Đến cùng thì cô có mục đích gì?

Làm những chuyện này có thể mang đến ích lợi gì cho cô?”

“Cái đầu quả dưa bé tí của cô ngoại trừ cân nhắc chuyện lợi ích ra thì

chẳng còn chí hướng nào to lớn hơn sao?” Tống Ngọc Linh liếm liếm môi, đôi
mắt lóe lên thứ ánh sáng kỳ dị, “Tôi và Tiểu Lư đây đều giống nhau, chỉ muốn
tìm kiếm một hình thức kéo dài khác của sự sống mà thôi.”

Lư Ngư nhai kẹo, phất phất tay: “Chớ có kéo tôi vào làm gì, tôi chỉ là một

thị dân thấp cổ bé họng, nguyện vọng lớn nhất là kiếm tiền, chẳng có chí
hướng cao xa như cô đâu.”

Tống Ngọc Linh vỗ vai anh ta: “Tôi đang định giới thiệu cho cậu một

nhóm người say mê rối bóng cuồng nhiệt, trong đó không thiếu kẻ tình nguyện
học nghề làm rối không công cho cậu. Về phần đề xuất của cậu khi trước,
muốn mở chi nhánh ở toàn quốc ấy, tôi đã hỏi thăm rồi, có đường để luồn,
chuyện tài chính cũng không cần cậu phải lo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.