TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 731

Lý An Dân day day trán đáp không nhớ nổi là ai đã nói, chỉ có ấn tượng

như vậy thôi. Tống Ngọc Linh bảo: “Tôi thấy trí nhớ của cô đúng là rất có vấn
đề, hơn nữa vấn đề này khả năng không phải do cô. Theo tôi cô cần phải tiếp
nhận một cuộc kiểm tra cặn kẽ, Tiểu Lư...”

“Chị hai à, tôi thực sự không có chức năng này đâu, trừ tà gì đó tôi không

có hứng thú, thật đấy, tôi chỉ có tình yêu cháy bỏng với ngón nghề rối bóng gia
truyền mà thôi. Ngoại trừ xiếc hình nhân và bùa cấm tà Bát phương dùng để
bảo tồn các thứ ra, mấy phương thuật khác của phái Yên Sơn tôi nào đã học
qua đâu?” Cái đầu đang dán sát mặt bàn của Lư Ngư liên tục lắc lư qua lại.

Tống Ngọc Linh phất phất tay như đuổi ruồi: “Không phải đang nói cậu,

là nói sư huynh đồng môn của cậu, Tiểu Quản ấy, cậu ta am hiểu chuyện tu bổ
chữa vá, nói không chừng có tác dụng.”

“Không thể nào, thứ mà tên kia tu sửa với thứ cô nói đâu có giống nhau,

hơn nữa anh ta với tôi tuy cùng phái mà chẳng cùng môn, không tính là sư
huynh sư đệ gì đâu, với cả anh ta cũng không nhận khách lạ.”

“Thế nên mới bảo cậu qua đó, cậu với cậu ta là người quen cũ, nghĩ biện

pháp để cậu ta xem thử cho em gái đây một chút, nói không chừng có thể tra rõ
nguyên do con rối bị như vậy vì sao? Hay cậu muốn bị người ta nói tay nghề
của cậu không được tốt?”

“Cái này...” Ông chủ Lư Ngư nhìn về phía Lý An Dân.

Lý An Dân an ủi anh ta: “Yên tâm đi, tôi sẽ giữ bí mật cho anh.”

Tống Ngọc Linh khẽ cười, nói: “Cậu xem đi, cô ấy đã nghi ngờ tài nghệ

của cậu rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.