TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 785

Quan hoa bà nói đến đây thì có chút nặng giọng, tỏ vẻ bực bội bất bình,

Quản sư phụ tha thiết nắm lấy tay Lý An Dân mà lắc một cách nhiệt tình, cứ
như đã tìm thấy được tri âm, quên sạch những câu nói năng lỗ mãng vừa mới
thốt ra, thậm chí còn chẳng thèm bịt mũi nữa, ngồi ngay trước mặt Lý An Dân.

Ông chủ Lư Ngư hỏi: “Trước kia bà đã từng học Đông y sao?”

Quan hoa bà nói tổ tiên của bà họ Diệp, nhiều thế hệ hành nghề y, xuất

phát cùng một mạch với nhà y học kiệt xuất thời Thanh là Diệp Thiên Sĩ. Khi
còn trẻ, Quan hoa bà đã từng làm việc trong một phòng khám Đông y có chút
danh tiếng.

Ông chủ Lư Ngư bảo: “Thảo nào.”

Từ đêm qua đến giờ Lý An Dân mới biết hóa ra Quan hoa bà cùng chung

nguyên quán với Diệp Vệ Quân, lại cùng mang họ Diệp, có lẽ giữa bọn họ có
quan hệ gì đó, liền hỏi: “Chủ nhà của cháu cũng mang họ Diệp, là đồng hương
với bà đấy, tên Diệp Vệ Quân, cha của anh ấy tên là Diệp Binh. Bà ơi, bà đã
từng nghe qua hai cái tên này chưa?”

Quan hoa bà bảo ở chỗ bà có rất nhiều nhà họ Diệp, mà tên là Vệ Quân,

Vệ Binh cũng không ít nên chẳng để ý lắm, nhưng tất nhiên là cũng có người
để lại ấn tượng khắc sâu – “Diệp Cảnh Văn”. Nghe nói vào thời kháng Mỹ
viện Triều, người lính này thuộc nhóm quân cảm tử đầu tiên xâm nhập sâu vào
lòng địch, vốn là một vị anh hùng chiến công hiển hách, lại vì hoàn thành quá
tốt nhiệm vụ trinh sát, thế nên trong cuộc càn quét quân phản động đã bị dán
cái mác gián điệp lên người, thời Cách mạng Văn hóa cũng bị quy vào đối
tượng trọng điểm cần lên án, bị bôi đen mặt mũi, đội mũ cao, cưỡng chế lôi
diễu phố thị chúng, sau cùng ông ấy không chịu nổi sự lăng nhục này, đã tự sát
ngay trên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.