TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 88

Cô không biết đã qua bao lâu, chỉ cảm thấy thời gian trôi đi vô cùng chậm

chạp, chẳng rõ Diệp Vệ Quân còn trong phòng hay đã đi ra ngoài, ngay cả
tiếng hít thở trong không gian hoàn toàn tĩnh lặng này cũng trở nên đặc biệt
chói tai.

Một làn gió lạnh thoáng lướt qua, hơi lạnh men theo gan bàn chân bò lên

từng đợt, mùi dầu hoa quế bay vào mũi, mang theo vị bùn đất tanh hôi, nồng
nặc gay mũi xộc thẳng lên não. Đột nhiên mắt cá chân Lý An Dân bị kéo căng
ra, giống như có tay ai chụp lấy vậy, cô giật nảy mình, suýt chút nữa là kêu lên
thành tiếng. Chính vì không nhìn thấy gì khiến cảm giác của cô cũng trở nên
cực kỳ bén nhạy, bàn tay ấy vừa cứng vừa lạnh như băng, thay vì nói là bàn
tay, gọi là móng vuốt thì đúng hơn.

Đúng lúc này, bên tai cô chợt vang lên tiếng kêu rú thê lương, giống hệt

âm thanh đã nghe được trong ký túc xá, như tiếng mèo hoang gọi bạn, từ trong
tai xông thẳng vào tim. Tiếng ma khóc quỷ gào mỗi lúc một cao, bàn tay bên
dưới cũng theo đó bắt đầu chuyển động, chậm rãi từ hai chân dò dẫm lên trên.
Lý An Dân cứng cả người, không dám nhúc nhích, thậm chí ngay cả hít thở
cũng phải nén, chỉ hận không thể chết ngất đi ngay lập tức.

Đôi bàn tay kia leo lên tới bả vai, thình lình bóp chặt cổ cô, cảm giác lực

siết không lớn nhưng móng tay sắc nhọn lại bấm thẳng vào da thịt. Hơi thở
không hề sạch sẽ thổi thẳng vào mặt Lý An Dân, giống như có người nào đó ở
đối diện đang há to miệng mà thổi vào vậy.

Lý An Dân chịu không nổi mà giãy mạnh, lực siết trên cổ càng lớn, không

phải là con ma này đang định bóp chết cô đấy chứ? Ý nghĩ này vừa lóe lên
trong đầu, cô liền phát hoảng, càng sợ hãi lại càng không tài nào thở nổi, hai lá
phổi giống như bị ai hút cạn, dù có cố mở to miệng mà hô hấp cũng vô ích, cứ
như vậy sớm muộn gì cô cũng chết ngạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.