TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 91

An Dân: “Mời thần dễ, tiễn thần khó, mà đã tiễn là phải tiễn đến tận nơi, chỉ
cần trên đường phát sinh sự cố gì thì bao nhiêu công sức từ đầu đến giờ đổ
sông đổ bể cả. Từ lúc này bất kể nghe được cái gì, hay thấy cái gì, cô cũng
phải đi theo sự dẫn dắt của tôi, hiểu chưa?”

Lý An Dân gian nan lắm mới nở được một nụ cười: “Tôi… Tôi sẽ cố

gắng hết sức.”

“Không phải cố gắng hết sức, mà nhất định phải làm được! Nghe rõ

chưa?” Diệp Vệ Quân dùng sức nắm chặt vai của cô mà lắc lắc, nét mặt không
còn ung dung như thường ngày.

Lý An Dân ngơ ngơ ngác ngác gật đầu y theo lời của anh, lại hỏi: “Không

cần bôi gạo nếp ư? Cứ tay không như vậy?”

“Gạo nếp là để giấu dương khí, mà âm hỏa trong người cô thì rất nặng, ở

chỗ này không cần phải giấu giếm làm gì cả.”

Lý An Dân gắng gượng cười: “Anh nói trong cơ thể tôi có lửa ma sao?”

“Không phải ý đó, theo như Trung y mà nói, âm hỏa chính là một thứ vật

chất song hành với nguyên khí trong thân người, không thể đánh đồng làm một
với âm khí, quỷ khí được.” Diệp Vệ Quân có vẻ muốn giải thích cặn kẽ một
chút, dùng ngón tay gãi gãi mũi, giống như đang nghĩ xem phải dùng từ như
thế nào, sau cùng cũng chỉ còn cách cho qua, nói đơn giản một chút: “Có thể
thấy thứ mà người bình thường không thấy, chuyện này phụ thuộc rất nhiều
vào âm hỏa thịnh hay suy.”

“Anh cũng vậy đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.