TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 950

Lý An Dân nhìn người trong gương: Làn da không có chút sắc máu, trắng

nhợt tái xanh, khuôn mặt trái xoan thon gầy, dưới mắt còn có hai nốt ruồi son,
mái tóc dài đen nhánh buông xõa trên vai.

Đây đương nhiên là người phụ nữ mà Diệp Vệ Quân đã giấu bên dưới

phiến đá nọ, miệng của anh lấp đầy lời dối trá, lừa cô rằng đó chẳng qua là một
bức tượng sáp mà thôi.

Lý An Dân tự véo mặt vỗ tay, ngoại trừ thân nhiệt hơi lạnh thì không có

cảm nhận gì bất thường, cô nhìn sang Hoàng Bán Tiên: “Đây là mượn xác
hoàn hồn?”

Hoàng Bán Tiên đẩy gọng kính, híp mắt cười nói: “Đây là vật về nguyên

chủ, tôi chỉ đưa linh hồn của cô về lại với cơ thể ban đầu mà thôi, đây là một
cuộc trao đổi…” Ông ta chỉ về phía đài cao, “Cái thể xác đã qua quá trình bồi
dưỡng kia sẽ thay cho Lý Hoài An bị hỏa táng, trở thành tài sản riêng của tôi.”

“Lý Hoài An đã xảy ra chuyện gì? Bà ấy không phải là mẹ tôi sao? Vậy

còn cha tôi là ai?”

Hoàng Bán Tiên cũng không trực tiếp trả lời, mà trước tiên cập nhật cho

cô một cụm từ: “Cảm sinh”.

Từ cổ có thuyết “Cảm sinh”, ấy là chỉ phái nữ tiếp nhận tinh hoa của Dao

Quang

[2]

mà tự mang thai, có ghi chép cho rằng Chuyên Húc cùng Hán Cao Tổ

Lưu Bang đều được thành hình nhờ “Cảm sinh”. Tương truyền từ thời viễn cổ
có nghi thức kết hợp với thần, chọn ra một người con gái đồng trinh dâng hiến
cho thần linh, đứa trẻ do thần và cô gái đó giao hợp sinh ra thông thường sẽ
đóng vai trò quan trọng trong các nghi thức tế lễ sau này.

[2] Dao Quang: Hay còn gọi là Phá Quân, một trong Bắc Đẩu thất tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.