TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 967

Sau khi kết thúc ngày hoạt động đầu tiên, đoàn người kéo nhau vào trong

khách sạn gần đó, giáo sư Phan sắp xếp cho Lý An Dân và Cát Vân ở cùng
một phòng đôi. Dùng xong bữa tối, Lý An Dân ở phòng ngoài xem ti vi, Cát
Vân thì tắm rửa trong phòng tắm, cô ta dùng dung dịch khử trùng lau rửa bồn
tắm hết lần này đến lần khác, sau đó mới xả một bồn nước nóng đầy tràn, rắc
muối tắm cùng với hoa khô vào rồi ngâm mình hưởng thụ.

Cát Vân ngâm mình phải hơn một tiếng đồng hồ, Lý An Dân muốn đi vệ

sinh, bèn bước đến trước cửa phòng tắm gõ cửa hỏi cô ta đã xong chưa, nhưng
trong phòng tắm không hề có động tĩnh gì. Lý An Dân bỗng cảm thấy không
ổn, vội vàng vặn nắm cửa, cửa không khóa, cô tức tốc đẩy cửa tiến vào, vén
rèm che bồn tắm lên. Cô trông thấy Cát Vân đang nằm ngửa, tựa gáy lên thành
bồn, hai mắt nhắm nghiền, nước nóng ngập bồn đã chuyển sang màu đỏ nhạt,
còn có những sợ tơ máu bồng bềnh trong nước, chậm rãi trôi ra từ phía sau
lưng cô ta.

Lý An Dân hô lên một tiếng “Cát Vân”, cô ta liền mở mắt ngồi thẳng dậy,

quay đầu nhìn sang Lý An Dân, nhìn một lúc lâu xong mới cười nói: “Thật
ngại quá, tôi ngủ quên mất.”

Lý An Dân nhận thấy chỗ xương bả vai bên trái Cát Vân lại chảy máu,

liền vội vã giục cô ta đứng dậy, vừa nói vừa vươn tay muốn đỡ cô ta, Cát Vân
lại kêu lên: “Đừng tới đây, đừng có đụng vào nước này, bẩn muốn chết!”

Cánh tay đang vươn ra của Lý An Dân khựng lại giữa không trung, Cát

Vân vội bổ sung thêm: “Không phải nói cô đâu, là nói nước máu này bẩn ấy, ôi
chao, cô cứ ra ngoài trước đi, tôi rửa lại là xong ngay ấy mà.”

“Nhưng vai cô còn đang chảy máu kìa.” Lý An Dân rụt tay về.

Cát Vân quệt tay lên lưng một cái, cười như không có gì đáng kể, nói:

“Không sao hết, thường xuyên bị vậy, tôi cũng quen rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.