TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 995

lại vậy. Mới vừa rồi tôi ôm giáo sư Phan, cảm giác như có một thứ sức mạnh
không thể thấy được bằng mắt thường kéo ông ta ra ngoài, khi đó trên cổ ông
Phan có một vòng máu, tôi càng kéo ông ta trở lại thì máu càng ứa ra nhiều, cứ
như là có một sợi dây vô hình đang siết chặt cổ ông ta.”

Chu Khôn nói: “Khi ấy khiến cho người ta lo lắng muốn chết, nếu như

kéo ông ấy mạnh tay quá, sợ rằng có kéo về được thì cái đầu cũng rớt ra luôn.
Cũng may thứ sức mạnh đang lôi ông ta ra bên ngoài đột nhiên lơi lỏng, sau đó
cũng đưa được giáo sư Phan xuống để cấp cứu, mà lúc này thần trí của ông ta
cũng chẳng còn tỉnh táo, miệng cứ lẩm bẩm không biết là đang nhắc tới cái gì.”

Trên khung cửa sổ có mấy sợi tơ máu còn sót lại, Lý An Dân có thể trông

thấy, tuy nhiên những người còn lại không ai nhìn ra, cô vô thức nhìn sang
Diệp Vệ Quân một cái, nhận thấy tầm mắt anh cũng đang đặt trên mấy sợi tơ
đỏ nọ, liền kéo ống tay áo của anh, khẽ hỏi: “Anh thấy được ư?”

Diệp Vệ Quân “Ừ!” lại một tiếng, vươn tay chạm lên khung cửa sổ, đầu

ngón tay vừa chạm vào sợi tơ, tơ máu tức khắc liền tan thành bụi phấn, một
mùi tanh nhàn nhạt tản ra trong không khí, anh khẽ lẩm bẩm như tự nói với
mình:

“Sợi máu...”

Đội trưởng Lữ kề sát bên tai Vương Quốc Huy nói nhỏ: “Có nên chuyển

cái vụ án mạng này sang cho tổ chuyên án tâm linh không? Bọn họ chuyên phụ
trách mấy vụ siêu nhiên...”

Vương Quốc Huy đưa mắt liếc anh ta một cái, khẽ hừ một tiếng rồi nói:

“Bên chỗ chúng ta cũng có đồng cốt vậy, chúng ta muốn phá án thì trước tiên
phải học sống không nhờ vả vào ai, kẻo bị người ta xem thường, nhớ cho kỹ,
chúng ta là con gián, chúng ta chẳng ngại gì hết, anh là một cục gạch thì tôi
cũng là một cục gạch, anh làm được ắt tôi cũng làm được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.