TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 996

Đội trưởng Lữ vung nắm đấm, trong ánh mắt như bốc lên ngọn lửa cuồng

nhiệt, Lý An Dân thính tai, nghe thấy toàn bộ những gì họ đang nói. Trước kia
chỉ nghe người ta nói rằng bên cảnh sát cũng bí mật mời mấy ông cốt bà đồng
về trợ giúp cho việc phá án, không ngờ lại còn có cả một tổ chuyên án chuyên
phụ trách những sự việc ma quái, Trung Quốc rộng lớn không gì mà không có,
chỉ trách tầm mắt cô quá hạn hẹp.

“Vụ án mạng này cũng chưa chắc đã được xếp vào nghiệp vụ của tổ bên

kia.” Chu Khôn dẫn mọi người tới phòng tắm trên nền gạch men cùng với
trong bồn rửa mặt đều có vết máu, dưới bệ rửa mặt còn có một con dao chạm
trổ, đầu dao sắc bén cũng dính máu, vết máu từ trong sàn nhà tắm nhỏ giọt một
đường tới thẳng trước cửa sổ.

“Trước khi giáo sư Phan bị một thứ sức mạnh nào đó lôi ra ngoài cửa sổ

thì đã tự cắt cổ tay trong phòng tắm rồi, vết thương không tính là quá sâu, là tự
sát bất thành.”

Ngoại trừ những thứ này, mắt kính của giáo sư Phan cũng rơi ở bên

giường, trên kính trừ vết máu ra thì còn có vết ngấn do nước mắt khô lại tạo
thành.

Lý An Dân không khỏi nhớ đến cảnh tượng ảo giác lúc trước, giáo sư

Phan quay lưng về phía cô, đứng trên bãi cỏ, hai vai run rẩy, không ngừng thốt
lên “Thật xin lỗi”. Diệp Vệ Quân nói cô bị thứ ảo giác đó lừa dối, nhưng hình
ảnh ngắn ngủi bên trong ảo cảnh hẳn chính là những sự việc đã từng xảy ra
trong thực tế, có lẽ bác Hoa đã giả dạng thành hồn ma mẹ Cát Vân để quấy
phá, tuy nhiên phần ký ức bị đánh cắp kia cũng là thật.

Diệp Vệ Quân nói những sợi tơ đỏ nọ chính là máu bị rút ra từ thân thể

của người sống, hay còn gọi là sợi máu, trên sợi máu có tản ra huyết khí, muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.