TRĂNG HUYẾT - Trang 1138

nhân y được Nixon giúp đỡ. Các ràng buộc có tính răn đe mà Kissinger
kiên quyết đòi ghi vào cho bằng được chỉ là phương tiện để Mỹ có lý do
can thiệp thường trực vào Đông Nam Á trong khuôn khổ chủ thuyết Nixon.
Và xin anh nhớ cho rằng đây là lần độc nhất tôi san sẻ với anh các ý kiến
đó, một cách riêng tư và kín đáo giữa hai người quen biết nhau lâu năm,
không như một nhân vật của Hà Nội trình bày với một ký giả của tờ The
Times.
Từ bên cửa sổ, Joseph quay mình lại, bước tới phía Kim. Anh chìa tay.
Người Việt Nam sửng sốt nhìn xuống bàn tay ấy và trên mặt lộ vẻ giật
mình. Joseph nói:
- Anh Kim ạ, chúng ta không thể giả bộ rằng mình lúc nào cũng là bạn của
nhau, nhưng chúng ta quen nhau đã gần nửa thế kỷ — và hôm nay nên là
một ngày của hoà giải. Cám ơn anh đã mang tới những bức ảnh đó. Và
cám ơn anh đã kể cho tôi nghe về Tuyết — biết được thì vẫn tốt hơn là
không biết.
Cả hai bắt tay nhau thật lẹ rồi người Việt Nam xoay mình hướng về phía
cửa. Joseph bước tới đi trước Kim. Trước khi mở cửa, anh tần ngần, mắt
ánh lên vẻ kỳ quặc:
- Anh Kim này, nói cho tôi nghe thêm một điều nữa, anh có tới gặp anh
Tâm khi hai anh em cùng ở Paris không?
Trong mắt Kim xuất hiện ánh phòng thủ. Anh lúng túng loay hoay với
chiếc găng tay:
- Tôi chỉ ghé thăm anh ấy một chút thôi tại địa chỉ đã được anh cho biết —
và thật đau lòng cho cả hai chúng tôi vì phải thêm lần nữa chia tay nhau
quá sớm.
Trong một hai giây Kim ngó xuống mũi giày mình rồi khắc khoải ngước
lên nhìn Joseph:
- Chỉ có anh là người độc nhất biết chuyện đó. Xin anh đừng đề cập tới nó
với bất cứ ai.
Joseph mở cửa và đứng qua một bên:
- Tôi sẽ giữ đúng lời anh dặn. Nhưng trước khi anh đi, tôi còn một điều nữa
phải cám ơn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.