Lúc đó, Devraux đột ngột thúc ngựa vọt lên phía trước, không trả lời. Cả
hai cỡi ngựa đi tiếp một hồi lâu trong im lặng. Thái độ lạnh lùng của hắn
khiến Flavia tin rằng sẽ không ai nói với ai lời nào nữa. Nhưng tới giữa một
khoảng đất trống, Devraux kềm cương, xoay ngựa lại chờ bà. Lần đầu tiên
hắn nhìn thẳng vào mặt Flavia. Bà thấy trong góc mắt tối đen của hắn bập
bùng ánh lửa giận dữ pha lẫn đau đớn. Bắp thịt trên mặt Devraux săn vồng
khi hắn nói, càng nói hơi thở hắn càng rối loạn:
- Chúng tôi cho xe xuống phà qua sông trong một sáng bão rớt cuối mùa
gió chướng. Nhà tôi không muốn đi nhưng tôi bảo không sao vì trước đó
tôi vẫn thường qua sông trong thời tiết xấu như thế. Phà chìm. Tôi lao
xuống nước nhiều lần. Có lần tôi cảm thấy tay mình chạïm trúng tay áo của
nhà tôi dưới đáy sông — nhưng tôi không tìm ra bà ấy. Có lẽ lúc này,
Madame Sherman ạ, xin bà vui lòng đừng hỏi tôi thêm câu nào nữa.
Hắn lại dong cương vượt lên phía trước Flavia, không màng tới lời xin lỗi
của bà. Và hắn giữ vị trí đằng trước cho đến khi họ tới trại. Lúc đi loanh
quanh khu vực lều trại, hắn tránh mọi tiếp xúc với bà. Dù cả hai đứng gần
nhau trong khi lắng nghe chồng bà nói, hắn không làm một cử chỉ nào tỏ
cho thấy hắn biết bà đang có mặt.
- ...Về vấn đề điều động ai làm việc gì, ai đi chỗ nào trong rừng — thượng
nghị sĩ tiếp tục — thì lời của Monsieur Devraux đây là luật! Ông ấy biết rõ
địa hình địa vật. Tôi cũng không cần phải nhắc nhở quí vị rằng chúng tôi có
mặt nơi đây là để sưu tập từng nhóm động vật đem về Mỹ triển lãm tại Nhà
Bảo tàng Sherman. Vì thế, tôi là người quyết định ai bắn cái gì và sẽ bắn
lúc nào.
Thượng nghị sĩ cười thật tươi với mọi người và đưa tay về phía người
Pháp, ra hiệu cho hắn dẫn đầu lên đường:
- Nếu tất cả đã hiểu rõ thì nào, Monsieur Devraux, chúng ta khởi hành!
Đoàn người theo Devraux ra khỏi trại, đi thành hàng một và lần bước dọc
theo mé sông, tìm những vũng nước ban ngày trâu rừng thích đằm mình.
Dù họ di chuyển rón rén đúng theo chỉ dẫn của Devraux, những đàn vẹt dày
đặc lông đen tuyền vẫn vọt bay khỏi ngọn cây khi họ đi qua bên dưới, làm
bầu trời chợt tối sầm và không gian tràn ngập tiếng vỗ cánh. Các đoàn quân