TRĂNG HUYẾT - Trang 153

Tiếng trò chuyện rì rào khắp phòng chợt ngưng hẳn. Tiếng pháo cũng bỗng
nhiên im bặt theo một mệnh lệnh âm thầm nào đó khi đức vua cáo từ Khâm
sứ và thống đốc Nam Kỳ. Các viên chức Pháp và quan khách lập tức xếp
hàng dọc, đi ngang và bắt tay chào từ giã nhà vua. Lật nói thấp giọng:
- Madame và Monsieur Sherman, lúc này đúng là cơ hội thuận tiện để bà và
cậu có kỷ niệm về một cái bắt tay với hoàng đế An Nam. Dù chúng tôi
không có tục bắt tay nhưng ông ấy muốn làm vui lòng các chúa tể người
nước ngoài của ông ấy. Vậy nhị vị hãy cứ tận dụng dịp may này của mình
vì không bao lâu nữa, cũng giống xứ Trung Hoa láng giềng, các đức vua
của chúng tôi sẽ không hiện hữu ngoài đời nữa — mà chỉ còn ở trong các
trang sách đầy bụi bặm của những cuốn sử ký. Xin chào tạm biệt.
Đào Văn Lật bước vội ra khỏi khách sảnh theo cửa hông còn Joseph và mẹ
tới đứng vào hàng dọc theo các quan khách sắp ra về. Khi Hoàng đế Khải
Định đưa bàn tay mảnh khảnh như tay phụ nữ của mình cho Joseph, cậu
cảm thấy nó có vẻ mềm, mỏng và ươn ướt. Trong khi cậu bé Mỹ thì thầm
lời chào từ giã một cách lịch sự bằng tiếng Pháp, đấng quốc chủ An Nam
vẫn không ngẩng lên nhìn cậu. Vì người Joseph cao hơn ông một chút nên
ký ức sau cùng của cậu về vị quân vương ấy là hình ảnh những viên ngọc
sáng lung linh trên đỉnh vương miện bằng vàng của ông và lấp lánh ngay
trước mắt cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.