TRĂNG HUYẾT - Trang 163

Chuck bình tĩnh nâng súng. Cậu bóp cò đúng lúc con trâu phóng tới phía
cậu. Cậu đã nhắm cẩn thận ngay chính giữa hai mắt trâu nhưng vì nó chồm
tới nên đường bắn bị lệch. Phát đạn thứ nhất chỉ làm xước lớp da bên ngoài
cổ trâu. Trong khoảng cách một tầm tay, trâu cất đầu lên lao cặp sừng đẫm
máu người cha vào thân thể người con khi Chuck bắn nòng súng thứ hai.
Viên đạn bay đúng vào ngực trâu, làm nó bị thương trí mạng nhưng không
chận nổi đà xung kích dữ dội đang lao tới và không gạt nổi hai vành trăng
lưỡi liềm bằng xương thọc vào thân thể cậu với tất cả sức lực của cổ trâu
mạnh bạo.
Chuck ngã xuống, bụng bị đâm thủng. Trong khi cậu quằn quại đau đớn
dưới đất, con trâu húc cậu thêm cú nữa. Trong cú húc thứ hai, một chiếc
sừng trâu thọc vô phổi Chuck nơi vùng cao phía bên trái lồng ngực. Mũi
sừng nhọn hoắt đâm thấu trái tim cậu. Trong khi con vật rống lên, ngúc
ngắc đầu trên cơ thể Chuck, cậu thấy sát ngay trước mặt mình những sợi
lông xám quanh cái mõm đen sì và rộng.
Chuck cảm thấy cái nóng trong hơi thở đẫm máu và tanh tưởi của trâu. Từ
bên dưới thân trâu, cậu có thể thấy da bụng trâu tái nhợt kỳ dị và màu hồng
hồng giữa hai chân sau của trâu đang dang rộng. Và thấy bìu dái trâu với
bọng dái đen sẩm săn lại, cậu nghĩ, đối với một con vật khổng lồ và có sức
tàn sát như thế này, thì cái bọng ấy có vẻ nhỏ quá, không thích hợp chút
nào, trông như thể một món đồ chơi.
Rồi Chuck nghe xa xa có tiếng nổ của một khẩu súng khác và cảm giác sức
va chạm của những viên đạn rắn đặc ấy làm thân trâu rùng rùng. Nhưng
ngay lúc đó, cái thân hình đen đủi to tướng của trâu sụm xuống, đè lên
người cậu: trâu đã không còn sự sống sau phát súng thứ hai của cậu.
Kỳ lạ thay, cảm giác cuối cùng của cuộc đời Chuck không phải là cái đau
đớn của những vết thương khủng khiếp do con min ấy gây ra. Trong
khoảnh khắc sau chót, vết xước nóng bừng trên bắp chân trái, chỗ con bọ
cạp đốt cậu tuần trước, hình như đang rực cháy một ngọn lửa mới mẻ và
nhức buốt. Cậu cố nhấc bàn tay lên để sờ nó để xoa nó, nhưng bỗng dưng
một trạng thái vô cùng mệt mỏi nhận chìm cậu xuống. Và bàn tay cậu
chẳng bao giờ còn có thể với tới nơi nó định tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.