TRĂNG HUYẾT - Trang 607

không chịu đựng nổi được tạo thành bởi những xác chết nhão nhoẹt tả tơi.
Và vì chẳng thể nào nuốt nổi chút lương thực nhỏ nhoi đang bày trước mặt,
cả hai chỉ còn biết đem mình ra nuôi dưỡng nhau, người này bằng sự gần
gũi của người kia.
Nỗi kinh khiếp khi nhìn những cái chết trần truồng lan chầm chậm khắp
vùng đồng quê lạnh giá và ngập nước cũng làm những giọt nước mắt đông
cứng lại bên trong mình khiến cả hai không khóc nổi. Sự kết liên điên
cuồng của hai cơ thể cuối cùng thành một cơn bay bổng, thoát lên khỏi
những ưu phiền và thống khổ tuy không diễn tả nổi thành lời nhưng dường
như đủ sâu thẳm để hủy diệt Joseph và Lan nếu mỗi người ngồi tách rời
nhau, trầm ngâm nghĩ ngợi về thảm kịch hãi hùng đang diễn ra bốn bề
chung quanh trong đó đang lạc loài đứa con gái của tình họ yêu nhau.
Sau đó, cả Joseph lẫn Lan ngủ thật say trong vòng tay nhau, quấn mình
trong chăn trên sàn ngôi nhà hoang. Suất lương khô đạm bạc chưa ai ăn vẫn
còn bày trên tấm ván trước than hồng và lửa đỏ. Họ không chạm tay vào nó
cho tới khi trong ánh bình minh chói lòa, cả hai không ai nói với ai lời nào,
cùng thức dậy để tiếp tục cuộc tìm kiếm nhói buốt của mình. Rồi Joseph và
Lan ăn một cách máy móc, không mùi không vị, trước khi lật đật bước ra
ngoài để thêm lần nữa đi vào màn mưa lạnh cóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.