TRĂNG HUYẾT - Trang 965

vừa nắm tay anh như để kết chặt tình thân hữu:
- Người Mỹ các anh rất lẹ mồm lẹ miệng khen ngợi người khác. Em hi
vọng sớm nhận được cái gì đó giống như vậy về anh...

Đang bước xuống bậc thềm khách sạn Continental với một sĩ quan thuộc
Sư đoàn Bộ binh 301 vừa dùng chung bữa tối, đại úy Gary Sherman bỗng
liếc qua vĩa hè bên kia con đường trước khách sạn. Anh chợt thấy một
người vai rộng mặc áo vét-can kiểu nhiệt đới màu nhạt đi bên cạnh một phụ
nữ tóc hung thanh lịch và đẹp rực rỡ. Người đàn ông tóc hai bên thái dương
lấm chấm bạc và đang cười. Gary lãng đãng ngó hai người trong vài ba
giây rồi giật mình nhận ra đó chính là cha mình. Khoảnh khắc sau, anh
cũng biết ra người đang bước sát bên ông tay trong tay ấy là ai. Vừa thấy
mặt cả hai, Gary chửng lại tại chỗ và chăm chú ngó họ đang tới thẳng chỗ
mình đứng. Vì mải mê chuyện trò, Joseph và Naomi không thấy Gary cho
tới khi cả hai bắt đầu bước lên bậc thềm. Lúc đó, cả hai nhìn lên và thấy
Gary đang đứng giữa lối đi của mình.
Vẻ mặt Joseph rạng rỡ một nụ cười tươi tắn:
- Gary! Thật ngạc nhiên quá sức! Bố tưởng con đã hết hạn nghỉ phép, về lại
đơn vị rồi. Chắc chắn con có biết cô Boyce-Lewis đây...
- Hẳn nhiên rồi bố. Con với cô ấy từng gặp nhau một lần.
Cố tình nói với giọng lãnh đạm, Gary chào người nữ ký giả Anh bằng một
cái gật đầu hờ hửng. Joseph vẫn mỉm cười và nói:
- Cô Boyce-Lewis và bố vừa ăn tối ở Câu lạc bộ Thể thao. Bố tiếc đã không
biết con còn ở lại thành phố. Nếu biết, cả ba chúng ta đã cùng đi ăn với
nhau.
Joseph liếc viên sĩ quan kia nhưng Gary đứng yên, không giới thiệu bạn
mình. Gary nói:
- Con vừa thấy hai người băng qua đường — dù sao thì ý kiến đó chưa hẳn
hay ho lắm.
Nụ cười trên mặt Joseph hơi nhạt đi nhưng bàn tay vỗ vai con trai vẫn nồng
nhiệt:
- Tầm bậy. Gary, bố thật sự rất muốn đi chung như vậy. Lần sau về lại Sài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.