TRĂNG HUYẾT - Trang 973

Người em đột nhiên hoà hoản. Hắn quay lại bàn giấy, ngồi xuống và dịu
giọng:
- Joseph, xin anh ngồi xuống đã. Anh có lý — có lẽ đây không phải là lúc
chúng ta nói toạc ra những điểm bất đồng. Tôi yêu cầu anh qua đây không
chỉ để nghe cuốn băng đó thôi. Có một vấn đề khác còn lớn hơn chuyện đó
nữa.
Joseph ngồi thật yên trong lòng ghế, cặp lông mày lo lắng nhíu lại thành
một đường lằn:
- Chú muốn nói tới vấn đề gì?
- Tất cả những chi tiết tôi sắp nói ra đây được chính thức xếp loại là mật —
chỉ một mình anh nghe thôi, chịu không?
Joseph gật đầu đồng ý.
- Mấy tháng vừa qua, Việt Cộng bắt đầu đưa ra các thăm dò bóng gió về
việc thảo luận trao đổi tù binh và về những cái mà chúng gọi một cách ởm
ờ trêu nhữ là “các vấn đề chính trị khác...”
Joseph mở lớn mắt kinh ngạc:
- Có phải chú có ý nói Việt Cộng muốn thương lượng? Chuyện như thế
nghe không hợp chút nào với tính cách của chúng, phải không?
- Trước đây, chưa từng xảy ra chuyện như thế. Nay thì nó có thể là vỏ bọc
bao che cho một cái gì khác — chúng tôi không thể loại trừ khả năng đó.
Nhưng dù sao đi nữa, rải rác suốt hai ba năm vừa qua, chúng tôi tóm được
một số tù nhân quan trọng ở Miền Nam: các cán bộ đầu não của Mặt Trận
Giải Phóng. Lốt của chúng dày cộm tới độ mấy ông bạn thẩm vấn người
Việt của chúng tôi ở đây, tại Sài Gòn này, cũng không thể lột tới tận tên họ
thật của vài đứa trong bọn chúng. Thông thường, bọn chúng vứt hẳn vào
sọt rác cái tên do cha mẹ đặt cho và mỗi đứa đều có ít nhất sáu bí danh.
Anh thừa biết rằng không tên nào trong tập đoàn lãnh đạo chính trị và quân
sự ở Miền Nam này là không do Hà Nội phái vào — nhưng chứng minh
cho được điều đó lại là một chuyện khác.
- Và chú hiện có những tiếp cận nhất định liên quan tới các tù nhân ấy, có
phải chú đang có ý nói tới vấn đề đó?
Guy gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.