TRANG NHẬT KÝ ĐẪM MÁU - Trang 21

sống tự do hiện nay mà.
Ông thở dài, tưởng chừng như vẫn còn nghe giọng cười đó. Ông sẽ không
có cháu ngoại, không bao giờ. Một đứa cháu gái tóc vàng với cặp mắt màu
hạt dẻ, hay một thằng cháu trai mà sau này khi lớn lên sẽ thế chỗ của ông
giờ chỉ còn trong mơ.
Một tiếng gõ cửa đưa ông trở về thực tại.
- Hãy vào đi Steve,- Ông nói.
Cũng may là mình có được Steve Abbott, ông thầm nghĩ. Hai mươi lăm
năm trước đây, một sinh viên trẻ rời khỏi trường đại học Cornell, đến gõ
cửa nhà hàng của ông trong khi nó đang đóng.
- Thưa ông Landi, tôi muốn được làm việc cho ông,- anh ta tuyên bố như
thế.- Tôi có thể học được nơi ông nhiều hơn bất kỳ một trường đại học nào
dạy tôi.
Jimmy tiếp anh ta với tâm trạng vừa xui vừa bực dọc. Ông thầm đánh giá
người thanh niên này xấc xược nhưng thuộc loại biết nhiều thứ.
- Anh muốn làm việc cho tôi phải không? – ông đã hỏi như thế và chỉ tay
vào nhà bếp, nói tiếp.- Đây là nơi mà tôi bắt đầu sự nghiệp của tôi.
Ông không hề hối tiếc vì quyết định của mình. Steve có thể là một thằng
ranh con biết cách cư xử, nhưng thật ra anh ta là một thanh niên trẻ gốc Ai
len. Mẹ của anh ta làm nghề hầu bàn để kiếm tiền cho con học đại học và
anh ta đã chứng minh được là anh ta cũng có một lòng nhiệt huyết không
kém. Ngay lúc đó, ông đã cho anh ta là một tên ngu ngốc khi bỏ ngang sự
học hành như thế, nhưng ông đã lầm. Chàng trai này được sinh ra để làm
cái nghề này.
Steve Abbott mở cánh cửa ra và bật ngay cái công tắc điện gần nhất khi
bước vào trong phòng.
- Tại sao ông lại ngồi trong tối như thế? Ông đang cầu cơ phải không
Jimmy?
Landi nở một nụ cười buồn với anh ta và ghi nhận lòng trắc ẩn trong ánh
mắt của người cộng sự trẻ tuổi này.
- Tôi đang nghĩ mông lung.
- Ông thị trưởng vừa đến cùng bốn người khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.