TRANG NHẬT KÝ ĐẪM MÁU - Trang 57

cắt ngang lời nói cuẩ cô với đôi mày chau lại.
- Tôi định giao nó lại cho thanh tra Sloane vào lúc sáng nay, - cô đáp lại.
Và cô tả việc trộm thăm viếng căn hộ của cô. Tôi chỉ muốn làm theo những
lời trăn trối của bà Isabelle Waring, nhưng giờ đây có vẻ như tôi đã phạm
phải một tội nào đó.
- Không cần phải là một luật gia để biết được điều đó, - Rick tuyên bố.
Lacey à, cô hành động một cách ngu xuẩn không thể tưởng được.
- Lúc đó tôi không suy nghĩ gì hết. Tôi thành thật hối tiếc, nhưng...
- Tôi cũng thế, tôi cũng lấy làm tiếc, - Parker cha nói. - Cô có buổi hẹn nào
cho sáng nay không?
- Chỉ có hai vái vào lúc chiều.
- Liz hay Andrew sẽ thế chỗ cô. Rick, con hãy lo việc này đi. Này Lacey,
trong các ngày tới, tôi chỉ muốn thấy cô tiếp xúc với khách hàng qua điện
thoại mà thôi.
Lacey cảm thấy như sự dửng dưng của cô đã tan biến mất.
- Đó là điều bất công, cô phản đối.
- Nhưng việc cô đưa công ty tham gia vào một cuộc điều tra hình sự cũng
không hay cho lắm đâu, cô Farrell à.
- Tôi lấy làm tiếc đấy Lacey, - Rick nói.
"Lần này anh thật sự chứng tỏ mình là đứa con cưng đó Rick", cô thầm
nghĩ, cố kềm lại cái ý muốn nói ra nhiều hơn nữa.
Khi về đến phòng làm việc, một trong các cô thư ký mới, Grace Mac
Mahon bước vào với tách cà phê trên tay. "Cố lên nhé!"
Lacey nhìn lên cảm ơn, lắng nghe những gì Grace đang thì thầm cho cô:
- Sáng nay tôi đến sớm lắm. Có một ông thanh tra nói chuyện với Parker.
Tôi không nghe được những gì ông ta nói nhưng tôi hiểu là nó liên quan
đến chị.
*
* *
Sloane thích nói một công việc điều tra thường hay bắt đầu bằng một trực
giác. Sau hai mươi lăm năm trong ngành cảnh sát, ông có thể đưa ra bằng
chứng: Các trực giác của ông thường chính xác. Vì vậy mà ông triển khai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.