TRANG TRẠI HOA HỒNG - Trang 14

áo kẻ sọc, đẫm mồ hôi. Tôi nhào chạy tới phía ông, òa khóc. Cha bế bổng
tôi lên, đi tới bên bà nội và mẹ tôi...

Chuyện mẹ tôi đánh đòn, ấy là trận đòn năm tôi học lớp 2. Mùa xuân

thống nhất thứ sáu đã đi qua. Gia đình tôi đã về sống ở vùng Đầm Vịt. Với
mấy chỉ vàng của mẹ tôi còn cất giữ lại được sau hơn hai năm phải vất vả
nuôi con, chăm sóc bà nội, buôn bán, năm vài bận đi thăm nuôi chồng ở trại
cải tạo Ngân Điền.

Ngày được trở về đoàn tụ với gia đình cũng là lúc cha tôi quyết định

đưa cả gia đình đi kinh tế mới. Bà nội tôi sau những ngày tháng lang thang,
theo như lời nội kể đã có lúc phải đi ăn xin, may nhờ được các chú bộ đội
và những người dân tốt bụng dọc đường, bà đã tìm được vào đến Huế...
Chuyến vô Nam của bà nội tôi là cả một câu chuyện dài đầy bí ẩn, đau
thương.

Đất rừng Tây Nguyên hoang dã, người thưa vắng, bị cày nát bởi bom

đạn nhưng lại hào phóng, đãi người. Không hiểu ai xui và mách bảo, cha
tôi dắt díu vợ con về vùng Đầm Vịt. Những lúc cực nhọc, vất vả thiếu thốn,
mẹ tôi có than phiền, trách móc cha đưa vợ con vào vùng rừng thiêng, nước
độc. Cha cười động viên: “- Này em, hơn nửa thế kỷ trước cụ Yessin đã
từng đặt chân đến nơi này. Đất vàng đấy em ạ”. Mẹ tôi vặc lại: “- Yessin là
ai? Anh khùng à?”. Cha tôi bình thản trả lời: “- Một ông bác sĩ người Tây
dám bỏ cả phồn hoa đô hội của Paris, Thụy Sĩ chọn Việt Nam làm quê
hương. Người Tây họ còn dũng cảm vậy, huống chi ta. Em coi thử ruộng
rẫy nhà ta có rộng gấp mấy trăm lần căn phòng thuê ở Nha Trang không
nào?” Mẹ tôi vẫn không tha: “- Đúng là khùng”.

Như thể trời đất thương, chỉ vài ba vụ thu hoạch sắn mía, cha mẹ tôi

đã có của ăn của để, dựng được căn nhà gỗ nhỏ. Mẹ tôi lại có nghề may,
ngoài công việc trông nom vườn tược, bà may áo quần cho các cô chú cán
bộ làm việc ở thị trấn, may áo quần cho mấy cô giáo. Tôi đi học mẹ mua
vải mới may áo quần cho tôi đến trường. Ngay từ khi đi học tiểu học, tôi đã
là một đứa trẻ nghịch ngợm, hay trêu chọc bạn bè, đám con trai nhiều khi
còn bị tôi bắt nạt. Trận đòn của mẹ tôi là kết quả của một cuộc cãi lộn với
mấy đứa con trai trong lớp. Tôi đã cầm cây bút bi đâm nát cuốn vở tập của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.