TRANG TRẠI HOA HỒNG - Trang 62

4

N

hiều năm sau, thằng Ca sẽ không bao giờ quên được sự kiện này.

Một câu chuyện hi hữu mà chỉ một mình nó trong xã được biết. Ca đã giữ
đúng lời hứa với “một anh cán bộ cấp trên”. Anh ta sau buổi làm việc với
Ca đã dặn lại rằng: “- Những gì cậu báo cáo với tôi và viết ra ở đây nhớ là
“sống để bụng, chết mang theo”, rõ chưa? Cậu là trung sĩ, đảng viên hử?
Tốt! Tôi là đại úy, cấp trên của cậu. Quân lệnh như sơn. Nhớ nghe đồng chí
trung sĩ!”. Giọng anh cán bộ lơ lớ, người miền trong. Thằng Ca không biết
tên anh đại úy, cũng chả rõ ở đơn vị nào nhưng biết chắc là người của quân
đội. Có vậy mới đeo lon đại úy.

Một buổi tối, có hai người mặc đồ dân sự đi cùng ông Ảnh, bí thư

kiêm chủ tịch xã tìm đến nhà thằng Ca. Làng Lôi đêm ấy mất điện. Gia
đình Ca đang ngồi ở vạt sân trước cửa nhà chuẩn bị ăn cơm tối. Mùi rau rút
nấu canh cua đồng bốc khói, tỏa thơm. Thằng Ca cởi trần, vần hòn đá nén
dưa cà ở góc sân để lấy cà ăn canh cua. Cha Ca, ông phó Đợi mới đi bừa
về, áo quần chưa kịp thay bùn đất còn dính cả lên tóc. Ông ngồi trên thềm
hè bê chiếc điếu bát rít thuốc lào khoan khoái. Mẹ Ca và hai cô em gái mới
đi cấy lúa ở đồng về, đang gột quần, rửa tay chân dưới cầu ao.

Thoạt nhìn thấy ông chủ tịch xã, phó Đợi tỏ ra luống cuống, ngại

ngùng.

“- Chào bác Đợi!” - Ông chủ tịch xã chủ động lên tiếng - Gia đình ta

đang chuẩn bị ăn cơm chiều?”.

“- Vâng, chào bác Hoạt… Chào hai ông! Có việc gì mà các bác ghé

thăm lại không cho gia đình chúng tôi biết trước thế này?”.

Ông chủ tịch và hai người khách lạ chủ động ngồi xuống bậc hè.
“- Bác mới đi bừa về, chúng tôi ghé thăm, nhân tiện thăm cậu Ca

luôn”. Ông chủ tịch thân mật đỡ lấy cái điều bát từ tay ông Đợi, rồi nói “-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.