TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 163

Ngu ngốc.

Gặp lại cảnh đính ước, lòng tôi đột nhiên chua xót không chịu nổi.

Trong lúc đau đớn đó, tôi hoảng hốt thấy Tôn Thi Nhiên đột nhiên đưa

một tay che mặt, cười một tiếng nghẹn ngào.

Mà thiếu nữ ngồi bên hoàn toàn không phát hiện ra, nàng nhìn đom

đóm đầy trời, nở nụ cười ngại ngùng bình thường chẳng bao giờ xuất hiện,
hạnh phúc vui vẻ: “Tôn Thi Nhiên, dường như ta còn thích chàng hơn ta
nghĩ. Ngay lúc này ta cũng đã tưởng tượng ra cảnh chúng ta già đi cùng
nhau ngồi đây ngắm đom đóm rồi.”

Tôn Thi Nhiên cười như không ngừng lại được, cười đến mức bả vai

đều đang run rẩy, dần dần, chàng lại cắn môi, giữa ngón tay dường như có
nước mắt chảy ra. Tiếng khóc buồn bã đè nén từ cánh môi cắn chặt bật ra,
dường như cực kỳ đau đớn.

“Chàng tóc trắng xoá, ta cũng đã lưng còng, nhưng chúng ta vẫn sẽ ở

bên nhau cả đời, cùng nhau ngắm đom đóm như hôm nay.”

Tôn Thi Nhiên khóc không thành tiếng.

Lại nghe thấy “Tôi” vẫn không ngừng nói bên tai… Đáy lòng tôi đột

nhiên như có một lỗ hổng, trống rỗng, nhưng ngay cả gió cũng không thổi
vào được.

Tôi nhìn đầu ngón tay hơi mờ của mình, mím môi. Tôn Thi Nhiên, tôi

từng mong được ở bên chàng tới đầu bạc răng long, nhưng chàng nhìn xem
mình đã làm những gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.