TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 186

thật sự tình nguyện tin lời Sở Thanh Châu nói, tin mình có thể mãi mãi vui
vẻ.

Đây là món quà đầu tiên cũng là duy nhất Sở Thanh Châu tặng nàng,

bởi vì một năm sau nàng mưu phản Liễu Môn.

“Xoẹt!” Một mũi tên phá cửa sổ bay vào lướt qua tóc mai Tễ Vân.

Hoàn hồn, ánh mắt Tễ Vân trở nên lạnh lẽo, ôm gương vào trong lòng.
Nàng cười lạnh: “Người của Liễu Môn đến nhanh thật đó.”

Còn chưa dứt lời tên từ bên ngoài đã bắn vào như mưa. Tễ Vân xoay

người nhảy lên, khi nàng trốn ra sau bàn, đưa tay muốn cầm kiếm bên
giường, một người mặc đồ đen lại phá vỡ cửa sổ, một thanh trường kiếm
đằng đằng sát khí đâm về phía Tễ Vân. Tễ Vân luống cuống tránh, lại vẫn
bị mũi kiếm cắt qua gò má.

Thế kiếm không ngừng, ép Tễ Vân đến góc tường. Tễ Vân tức giận,

cắn răng, nhào lên, để mũi kiếm đâm vào đầu vai nàng. Tay kia tập trung
nội lực, đánh về phía ngực người nọ. Người kia run lên, rút kiếm trên vai
nàng ra, xoay người chạy trốn. Tễ Vân muốn đuổi theo, nhưng mưa tên
phía ngoài lại bắn phá cửa sổ bay vào.

Tễ Vân chẳng thèm tránh né, vỗ bàn. Bàn bằng gỗ đặc bay đập vào

vách tường giống như một món đồ chơi. Mặt tường sụp đổ, mái nhà rơi
xuống, cản mưa tên ở bên ngoài.

Tiếng vang kinh động người trong phủ, ánh lửa bốn phía, mấy tên áo

đen từ trên đại thụ nhảy xuống, chạy trốn khỏi phủ.

“Môn chủ!” Có người sợ hãi kêu to.

“Đừng đuổi theo.” Tễ Vân nói khẽ, “Tới Phúc Liễu tháp. Đây đích thị

là kế giương đông kích tây, đại đa số thích khách đều ở đó.” Máu trên vai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.